Kim trung nhân giới thiệu, còn không quên quảng cáo cho nghề môi giới, cái từ quen thuộc đã trường tồn bền bỉ với thế hệ sau, không nghĩ tới đã xuất hiện sớm như vậy.

"Tú nương, trù nương, y bà, nông phụ, nha hoàn, đều đã trải qua dạy dỗ tốt nhất, mua về là có thể dùng."

Tử Ngọc sũy nghĩ nói ra yêu cầu của mình, bởi vì phải mang nhóm người này vào không gian, nên sẽ không có khả năng mua nam tử trở về.

Trừ phi nam nhân có tướng mạo cực phẩm, vẫn là có thể cân nhắc mua về nuôi chọc cười, pha trò.

Tử Ngọc cười đáng khinh, đầu óc đột nhiên có chút động kinh.

Nghĩ đến cổ đại có loại tiểu quan này, từng người phong tình vạn chủng còn phục vụ chu đáo.

Tử Ngọc liếc mắt nhìn sân bay của mình, đành phải tạm thời bỏ đi ý niệm này.

Nói trắng ra, nam nữ có tướng mạo tốt, không phải tìm được dễ dàng như vậy, loại người này bình thường đều bị người tiên hạ thủ vi cường.

Trừ phi ngươi tình ta nguyện, Tử Ngọc cũng khinh thường với việc cường đoạt, bởi vì làm như vậy sẽ thiếu đi rất nhiều lạc thú nhân sinh.

"Công tử chờ một chút, ta đi gọi người đến để chọn lựa." Vẻ mặt Kim trung nhân tươi cười nói.

"Mời!"

Tử Ngọc khách khí duỗi tay ra, bộ dáng khiêm tốn có lễ kia khiến Kim trung nhân được an ủi một trận.

Cảm giác được người khác tôn trọng là không ai có thể từ chối.

Hai hàng người cao thấp mập gầy khác nhau, nữ nhân tuổi ước chừng từ 12 đến 45, dưới sự thúc đẩy của roi đứng ở trước mặt Tử Ngọc.

30 nữ nhân nhìn Tử Ngọc một thân ăn mặc bình thường với thần sắc khác nhau, một số người chỉ liếc mắt một cái liền dời mắt đi.

"Có con cái, còn tâm nguyện chưa làm, có nam nhân, muốn lập gia đình bước ra khỏi hàng."

Tử Ngọc đi tới trước mặt hai hàng nữ nhân, cẩn thận quan sát thần sắc và tay của các nàng.

Vừa dứt lời, một nửa nữ nhân đứng ra.

Tử Ngọc phất phất tay, tráng hán đứng một bên hung hăng vung roi.

Những nữ nhân kia sợ tới mức ôm đầu run lẩy bẩy, lại không ai dám nhiều lời.

"Đầu bếp, tú nương, y bà, nông phụ là ví dụ!"

"Đứng yên, đưa tay ra."

Dưới yêu cầu kỳ quái của Tử Ngọc, cuối cùng người có đủ tư cách chỉ có hai đầu bếp nữ, hai tú nương, một y nữ, ba nông phụ giỏi nuôi gia cầm, hai nha hoàn.

Ba người đầu tiên bởi vì có nghề sở trường, giá trị bán ra hơi cao, mỗi người 80 lượng bạc.

Nông phụ bởi vì tướng mạo bình thường, lại tuổi ở khoảng 30 nên giá cả thấp nhất, 20 lượng bạc một người.

Hai nha hoàn trẻ tuổi, có vài phần tư sắc ước chừng chừng 20 tuổi, là bị phú hộ bán ra, 30 lượng bạc một người.

"Nơi các ngươi sẽ đi là một thôn trang biệt lập, không có tranh chấp thế gian, không có nam nhân."

"Nhưng sẽ bảo đảm các ngươi áo cơm không lo, sẽ không bị người khi nhục, nguyện ý đi thì ra khỏi hàng." Tử Ngọc thản nhiên nói.

Mười người đủ tư cách, ngoại trừ hai nha hoàn, tám người còn lại đều ra khỏi hàng, Tử Ngọc vung tay lên, tiêu phí 460 lượng ngân phiếu mua người.

"Kim trung nhân, chiếu theo điều kiện vừa rồi của ta, chọn hai bà tử khéo tay sạch sẽ, tuổi chừng 45 tuổi trở xuống là được."

Tử Ngọc cũng không nhìn thoáng qua hai nha hoàn kia, nữ nhân còn trẻ nên có chút tâm tư cũng không có gì đáng trách.

Loại người như thế, nàng cũng sẽ không lựa chọn mua.

"Được, công tử chờ một chút!"

Ánh mắt Kim trung nhân âm trầm quét qua hai nữ nhân, thầm mỉa thứ không biết tốt xấu.

Điều kiện tốt như vậy, phú hộ còn không thể đưa ra.

Mỗi ngày chỉ muốn trèo lên giường của chủ tử, giữ lại nữa chỉ là lãng phí lương thực.

"Công tử, lão nhân nguyện ý đi, việc gì ta cũng đều có thể làm, còn ăn ít!"

Một lão đầu tóc hoa râm ngồi dựa ở bên hàng rào, mặt râu ria, vươn tay lớn tiếng kêu to.

Tử Ngọc tạm thời không có việc gì, đi hai bước tới hàng rào bên ngoài, đứng lại, vuốt cái cằm trẵng nõn.

"Ông lão, ta chỉ mua toàn nữ nhân, ngươi là một ông lão tham gia náo nhiệt làm gì."

"Chẳng lẽ ngươi muốn trái ôm phải ấp, trải qua cuộc sống như thần tiên, cũng không sợ chơi hư thắt lưng đi."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play