Thiết Thiêu các đúng là rất cao, bởi vì được làm từ gỗ, cho nên không hề chắc chắn, lung lay muốn đổ.
Lưu Lăng là người béo hiếm thấy, chỉ cần không cẩn thận nghiêng qua một bên, dưới chân lại vang lên tiếng kẽo kẹt.
Bên trong trại mọi người đang chạy tới làm lễ với giáo chủ vĩ đại của họ, “Thiết vừa ra ai dám tranh phong’ câu nói vừa vang lên lập tức dập tắt mọi tiếng vang.
Đúng như tri huyện Bạch Yến Trầm nói, tên La Bàn Nhi là người lưng gù, hơn nữa vóc dáng cũng thấp vô cùng, áo bào đen chấm đất kéo kéo túm túm rất dài, lúc leo lên cũng suýt nữa ngã chổng vó.
Nhưng mà điều này cũng không gây trở ngại đến sự vĩ đại của hắn, bởi vì chỉ cần thờ phụng hắn, cho dù hắn là một đống phân chó, tầm ảnh hưởng cũng không thể khinh thường.
Nhạn Nam vốn là một huyện thành nhỏ, người ở Hoa Quả Thôn cũng sắp được trăm người. Lưu Lăng cảm thấy chuyện này không đáng để ra tay, ở kinh thành một đoàn diễn hát có khi cũng có trăm người phụ diễn đấy.
Nhưng nghĩ kĩ lại, Miêu Cương đâu chỉ dừng lại ở vùng Nhạn Nam. Nếu để mặc La Bàn Nhi phát triển lớn mạnh, trăm người có thể biến thành hơn ngàn người, hơn ngàn người thì cũng có thể biến thành trên vạn người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play