Bạch Yến Trầm nhìn quanh một hồi, bàn tay lau vào áo không biết bao nhiêu lần, lo lắng nói:
“Chữ này là do La Bàn Nhi viết, nghe nói bên trên có chú thuật, ai đường đột xông vào sẽ gặp xui xẻo.”
Lưu Lăng thấy Bạch Yến Trầm đã xem La Bàn Nhi như cha ruột của mình rồi, mặc dù ngoài miệng không thờ phụng hắn, nhưng trong lòng lại vô cùng thần phục. Hắn không thích trả lời người này, nhìn về phía lầu các đằng trước.
Cửa Thiết trại không có ai canh gác, chắc là đều chạy tới Thiêu các để giáo chủ ban “phúc lộc” rồi. Hắn nhớ trước kia từng học với tiên sinh, ông có dạy, nếu đứng ở nơi cao sẽ nhìn thấy hết tình hình bên trong.
Cao như thế, làm sao mà lên được?
Nhìn sang Liên Dụ đang ngáp dài bên cạnh, Lưu Lăng bỗng nhiễn bừng sáng. Hắn bước dứt khoát tới bên cạnh, bảo hắn ta mang mình bay lên.
Liên Dụ là người văn võ toàn tài hiếm có ở Đại Yển, khinh công hắn cũng hết sức am tường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT