Trần Trúc từng đi cùng hắn một lần, thấy mình ở bên cạnh cũng không giúp được gì, liền mua ít kim chỉ, vải vóc, rồi về nhà tiếp tục công việc may vá của mình.  
Hà Tự Phi không có suy nghĩ kiểu "đàn ông phải bươn chải bên ngoài, còn phụ nữ và trẻ con chỉ lo sinh con, may vá, nấu cơm, dọn dẹp", nhưng điều đó cũng không ngăn cản hắn từ một góc nhìn khác mà dần dần sinh lòng ngưỡng mộ Trần Trúc.  
Theo lời Trần Trúc, mỗi túi tiền cậu làm có thể bán được năm văn ở huyện, trừ chi phí thì còn lãi ba văn. Trước đây, ở trấn, nhiều nhất một cái chỉ lãi một văn rưỡi. Mỗi sáng cậu có thể làm ba túi tiền, tính ra một tháng cũng kiếm được ít nhất 150 văn. Dù vậy, đôi khi Trần Vân Thượng sai hắn ra ngoài làm việc vào buổi sáng, nên Trần Trúc không có thời gian để làm túi tiền.  
Hà Tự Phi cảm thấy Trần Trúc không phải kiểu người chỉ biết làm nũng sau khi trở thành người của Trần Vân Thượng. Ngược lại, ngoài việc hầu hạ Trần Vân Thượng, cậu còn muốn kiếm tiền, tích góp cho bản thân.  
Hà Tự Phi luôn trân trọng những người biết cố gắng trong cuộc sống.  
Hôm ấy, sau khi tan học, Trần Vân Thượng vừa bước vào sân liền vén tay áo rộng lên tận vai, để lộ cánh tay trắng trẻo, hoàn toàn không để ý ba người bên cạnh đang ngơ ngác nhìn mình.  
Hắn nhíu mày, vừa đi về phòng vừa sai Trần Trúc, người đang mang hòm sách của mình:  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play