Trì tiên sinh: [Được, tối mai tôi đến đón em.]
Sau khi cơn xúc động qua đi, Nam Tích nhìn chằm chằm vào đoạn đối thoại trên màn hình, luôn có cảm giác có gì đó không đúng.
Như thể cô vừa mở to mắt nhảy vào một cái hố vậy.
Lắc đầu, cô gạt bỏ ý nghĩ kỳ lạ này.
***
Hôm sau, Nam Tích chọn một chiếc váy dài màu tím nhạt. Chất liệu là vân cẩm dệt kim thủ công, từ một nghệ nhân may mặc ở Giang Nam mà bà ngoại quen biết. Nghe nói tổ tiên người đó từng phục vụ trong cung đình, chuyên chế tác long bào, tay nghề được truyền qua nhiều thế hệ, hiếm có ai ngoài gia tộc họ được học.
Vân cẩm có màu sắc trầm ổn mà xa hoa, mang theo nét quý phái độc đáo của phương Đông, tựa như từng sợi chỉ đều thêu bằng vàng. Nhưng với kiểu dáng váy trẻ trung, lại không hề toát lên vẻ già dặn.
Chuyên viên trang điểm nhìn đến mức không thể rời mắt: “Chiếc váy này chỉ có Nam tiểu thư mới có thể diện đẹp được, quá kén khí chất.”
Nam Tích mỉm cười, xem như đáp lại.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT