“Lần này là thiếu gia nhà chúng ta nhân từ không so đo với các ngươi, nếu các ngươi còn dám ỷ vào lòng tốt của thiếu gia mà có hành động khinh thường, thì dù thiếu gia không chấp nhặt, phu nhân cũng nhất định không tha cho các ngươi!”
Sau bức hành lang không xa, Tống Cảnh Mậu đã chứng kiến toàn bộ mọi chuyện vừa rồi. Hắn nghĩ: ngay cả bản thân mình cũng không thể nghĩ ra cách xử trí chu toàn như đệ đệ.
Không phải hắn không đủ thông minh, mà là hắn không có tấm lòng nhân hậu như đệ đệ.
Mọi người tản đi, sân viện lại khôi phục sự yên tĩnh. Tống Cảnh Mậu tiếp tục đứng trong bóng tối thêm chừng một khắc nữa rồi mới bước ra.
Vừa rồi trong tình huống đó, hắn không tiện lộ diện. Nếu mạo muội tiến lên, tam thẩm sẽ không tiện phát tác, trái lại còn khiến bà tức trong lòng.
Giờ là lúc hắn nên đi xin lỗi tam thẩm rồi.
Khi Tống Cảnh Mậu quay về chỗ ở thì trời đã không còn sớm, trong phòng vẫn còn sáng đèn, hẳn là Hứa thị vẫn đang đợi hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT