Dù có được tổ mẫu che chở thì làm sao sánh được với tấm lòng tận tụy của nương ruột? Tổ mẫu thỉnh thoảng cũng nhớ đến điều tốt của nương, nhưng bà càng quan tâm đến con trai ruột của mình. Hơn nữa, mất một nàng dâu thì bà vẫn có thể có thêm nhiều người khác.
Người đã mục rữa dưới lớp đất vàng rồi, tưởng nhớ thì có ích gì?
Làm gì có chuyện một người thiếp được vinh hoa phú quý, con cái đủ đầy, lại còn được phu quân yêu chiều – điều đó mới là thực tế rõ ràng!
Lại nhìn xem đôi con trai con gái mà khi nương còn sống quý như châu báu kia, không có nương che chở, “báu vật” ấy cũng bị người khác đội danh nghĩa chính thất mà nắm trong tay, mặc sức thao túng.
Ngay cả mối hôn sự của Cảnh Mậu cũng là do người thiếp kia để ý rồi nói với cha, bà ta muốn gả con gái ruột của mình sang đó.
Chỉ là nay ca ca nàng đã có tiền đồ, có thể đè đầu người thiếp kia, biết rõ nương kế khôn lỏi đó nếu chọn cho con gái mình thì nhất định là chọn chỗ tốt nhất.
Hắn là nam nhân, không hiểu chuyện nữ nhi, cũng chẳng có thời gian để thay nàng đi dò xét người ta, còn chị dâu thì chẳng phải nương ruột nàng, người ta để tâm được bao nhiêu?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play