“Giác phi nương nương.” Thái tử không tình nguyện mà hành lễ sơ sài với bà, còn vén tay áo lên cho bà xem cổ tay bị thương của gã.
Còn chưa đợi gã lên tiếng, Giác phi đã nhíu mày hô lên một tiếng, đau lòng nói: “Đây là bị ai làm vậy? Không lẽ là do đệ đệ ta làm sao? Thật là xin lỗi! Dư An, không phải ta đã nói ngươi để ý tướng quân sao? Nó ra tay đả thương người mà ngươi cũng không biết ngăn lại hả?”
Phó Dư An vội vàng quỳ xuống thỉnh tội, tiểu Trúc quỳ bên kia cũng bò lại chỗ y, quỳ bên cạnh Phó Dư An giải thích: “Hồi bẩm nương nương, không phải điện hạ không ngăn cản, mà là tướng quân võ nghệ phi phàm, chúng ta lại chưa từng luyện võ, sao có thể là đối thủ của ngài ấy!”
“Cản ta làm gì? Là gã là thương tổn An An trước, ta chỉ mới bắt gã một chút, ai biết thằng nhãi này da thịt lại mềm như vậy…”
“Im miệng!”
Kỳ Nhận còn muốn phản bác, bị Giác phi quát một tiếng.
Thái tử bên này nhìn bọn họ giống như hát tuồng mà nói qua nói lại, căn bản không thèm để ý đến gã.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT