“Thiến Nhiên, mẹ anh nói, tốt nhất là chúng ta nên sinh ba đứa, đứa đầu là con trai, đứa thứ hai cùng thứ ba là con gái. Mẹ nói, sinh con trai là danh khí, sinh con gái là phúc khí, cứ như vậy, cả danh khí phúc khí chúng ta đều chiếm.”
Ninh Kiều không có cố tình nghe, nhưng đường về khu người nhà, cần phải vòng qua sau bọn họ.
Lời của bác sĩ Hồ nói bay tới bên tai cô, mày đẹp hơi chau, suy nghĩ có nên đổi hướng khác hay không, cùng Giang Hành dạo một lát, trễ chút lại về nhà.
“Mẹ anh còn hỏi, sau khi mang thai, có thể nhường công việc bây giờ cho em trai anh không? Em anh ở nhà rất nhiều năm, vẫn chưa tìm được công việc thích hợp.”
Mày Ninh Kiều nhíu chặt hơn.
“Nhường việc cho em trai anh, vậy còn tôi thì sao?”
“Thiến Nhiên, em đừng hiểu lầm. Mẹ anh chỉ sợ em sẽ vất vả, vừa lên lớp, vừa chăm sóc con cái, sợ sức khoẻ em không chịu nổi. Mẹ anh là thiệt tình muốn tốt cho hai chúng ta, mẹ nói sau khi sinh con xong em mới hai mươi tuổi, muốn tìm việc cũng không khó. Dù sao em cũng có văn bằng phổ thông, còn có kinh nghiệm dạy học bao năm nay, mẹ anh nói, đừng nói là tiểu học quân khu, ngay cả trung học cùng phổ thông quân khu cũng bằng lòng nhận em, đến lúc đó phúc lợi, đãi ngộ càng cao.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play