Lâm Đàm Đàm muốn mở mắt ra, nhưng hầu như đến mí mắt của mình ở đâu còn chẳng cảm nhận được.
Diệp Tiêu đặt con gấu trúc xuống, nín thở nhìn người trong quan tài băng, ban đầu cô mãi không có động tĩnh gì, sau đó nhãn cầu dưới mí mắt dần hơi di chuyển, lông mi cũng khẽ rung rung, bộ dạng tựa như đang gắng hết sức để mở mắt ra nhưng lại không thể mở nổi, ngón tay đặt trước bụng cũng run lên nhè nhẹ.
Tim anh đập như đánh trống, cũng chẳng rõ đã bao lâu rồi bản thân chưa căng thẳng tới vậy, Diệp Tiêu cẩn thận chạm vào mạch đập của Lâm Đàm Đàm, cảm nhận được chỗ đó đang chậm rãi bắt đầu khôi phục lại nhịp đập từng chút một cách khó khăn. Anh lên tiếng: “Đàm Đàm có nghe thấy anh nói không?”
Con ngươi của cô thậm chí còn đảo dữ dội hơn.
Tiếp đó dường như đã dùng hết sức lực, cuối cùng Lâm Đàm Đàm cũng mở được mí mắt ra một khe hở, trước mắt mờ mịt, quả thực chẳng nhìn rõ gì hết, nhưng vẫn nỗ lực hướng về phía Diệp Tiêu mà mỉm cười một cái.
Anh kích động nói: “Đàm Đàm! Em mở mắt ra, có nhìn thấy anh không? Cảm giác thế nào rồi?”
Khóe miệng cô giật giật, nhưng vẫn giống kiệt sức, hai mắt lại nhắm nghiền, lần này như thể đã ngủ thiếp đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play