Mà Lâm Đàm Đàm còn dùng móng vuốt để lại mấy chữ kia trên một tảng đá trong khu vực nuôi nhốt sư tử: “Tôi nhập thân vào một con vật khác rồi, khỏi cần tìm tôi, dù sao cũng vẫn ở trong vườn thú, Diệp Tiêu trở lại chỉ cần phát ám hiệu báo cho tôi là được.”
Bạch Trừng quả thật rất đau đầu, tìm kiếm cô khắp sở thú mà có quá nhiều động vật thông minh, bản thân Lâm Đàm Đàm thì đã ẩn náu nên căn bản không thể tìm ra.
Bây giờ đã là ngày thứ ba, Bạch Trừng đã vượt qua giai đoạn sốt ruột, hiểu rõ cô đang đợi Diệp Tiêu nên sẽ không trêu đùa với sự an toàn của chính mình, cũng như để kịp thời biết được tin tức về anh mà sẽ không rời khỏi sở thú thì cảm thấy trong lòng đã yên tâm hơn, chẳng qua chỉ yêu cầu các nhân viên sở thú chú ý đến tình hình của từng con vật như trước.
Tiếp đến hôm nay anh ta nhận được tin Diệp Tiêu đã trở về, hơn nữa còn cùng Từ Ly đi thẳng tới sở thú thành phố Lương.
Bạch Trừng cũng vội chạy tới ngay.
Kỳ thực sở thú cách lâm viên không xa lắm, mười phút là có thể tới nơi, cho nên lúc anh ta chạy được đến, Diệp Tiêu đã sớm ở đó, còn thay xong một bộ quần áo rồi.
Từ miệng Từ Ly mà anh cũng hiểu được tình hình hiện tại. Diệp Tiêu cười bảo: “Vậy hãy để tôi đi tìm đi. Trước hết đừng nói cho cô ấy biết tin tôi trở lại.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play