Lâm Đàm Đàm ngơ ngác nhìn Diệp Tiêu, nếu có thể nói chuyện, lúc này cô đã hét lớn: “Anh biết từ bao giờ vậy?”
Hai người mắt to trừng mắt nhỏ, chỉ có điều đây là lần đầu tiên Lâm Đàm Đàm là người mắt nhỏ kia.
Diệp Tiêu thấy rõ vẻ khiếp sợ trong mắt cô, mỉm cười xoa đầu cô, vì đầu con chuột quá nhỏ, anh chỉ có thể duỗi một ngón tay nhẹ nhàng vuốt lông, lông mềm mại, da thịt mềm mại lướt qua khiến trong lòng anh mềm nhũn một chút, anh lại hỏi một lần: “Đàm Đàm, là em đúng không?”
“Mặc dù không biết vì sao em biến thành như vậy, nhưng thần thái, khẩu vị, thói quen của em anh nhìn đều đoán ra được một chút.”
Lâm Đàm Đàm phục hồi tinh thần lại, nghĩ thầm, từ trên khuôn mặt nhỏ nhắn như em bây giờ mà vẫn có thể nhìn ra nhiều thứ như vậy, ánh mắt anh thật là tốt.
Cô vươn móng vuốt, gãi lòng bàn tay của anh, “chít” một tiếng.
Là em!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play