Minh Trạch lại nói: “Nói đến lại nhớ, trước đó hình như cũng có một con chuột bạch nhỏ ốm yếu như vậy, tổ trưởng cũng mỗi ngày trị liệu cho nó, sau đó không biết nó chạy đi nơi nào rồi.”
Diệp Tiêu không để trong lòng, chuột biến dị nhiều như vậy, chạy đi đâu cũng được.
Anh đặt chuột nhỏ dưới mí mắt mình, vẫn vừa luyện tập dị năng vừa chú ý tất cả động tĩnh của cô.
Đến buổi chiều Lâm Đàm Đàm mới tỉnh lại, vẫn là ở trong ổ ấm áp thoải mái, hồn phách của cô lại mạnh hơn một chút, hẳn là lúc ngủ lại một lần nữa được hấp thu năng lượng hệ mộc, cô cảm giác khí lực của mình lớn hơn không ít, nhìn nhìn mặt bàn, cô cảm thấy bây giờ có thể lưu lại dấu vết ở phía trên.
Nghĩ đến cô sắp bò ra khỏi chăn, lúc này trong bụng ừng ực một tiếng, một cảm giác vô cùng không ổn dâng lên, toàn bộ cô cứng đờ.
Diệp Tiêu chú ý tới động tác của cô, đi tới: “Đàm Đàm?” Anh vô thức kêu lên, nhưng lúc này Lâm Đàm Đàm lại không nghe lọt tai, cô lập tức dùng bốn chân bò từ trong ổ ra, bò tới mép bàn định nhảy xuống.
Diệp Tiêu kịp thời đè cô lại: “Đi đâu vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play