Bên ngoài căn cứ, đêm khuya, những người không liên quan đều không được đi vào bên trong, bên trong kho hàng căn cứ bí mật nhỏ hẹp cũ nát này chỉ còn lại đám người Diệp Tiêu Bạch Trừng, cùng với Kim sư bá, còn cả một linh hồn thể mang vẻ mặt ngốc trệ đang lơ lửng giữa không trung.
Vì để đám người Diệp Tiêu nhìn thấy được Lâm Đàm Đàm, nên vị này đã dùng hết một chút pháp thuật còn sót lại, quỳ rạp trên mặt đất như một người sắp chết.
Diệp Tiêu ngơ ngác nhìn vật đang lơ lửng giữa không trung, đây là linh hồn sao? Mơ hồ mờ nhạt, mơ hồ có thể thấy được khuôn mặt, khuôn mặt Đàm Đàm là thế này sao?
Anh thử dùng tay chạm vào, dùng dị năng để chạm vào, dùng vật thể đụng vào, đều không thể chạm tới được.
Không chạm vào được cho nên cũng không làm tổn thương được. Gió thổi không tiêu tan, lửa đốt không cháy, nước cũng không làm ướt được, vật thể thoạt nhìn yếu ớt như vậy nhưng lại có một mặt rất mạnh mẽ.
Anh nhìn mắt Kim sư bá, chỉ có sử dụng những thủ đoạn kì quái kia mới có tác dụng, bằng không anh thậm chí còn không thể nhìn thấy được linh hồn của cô.
Anh như vừa suy nghĩ đến chuyện gì đó, chậm rãi mở miệng: “Lâm Đàm Đàm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT