Trong đầu Lục Tín suy nghĩ rất nhiều chuyện, khuyên nhủ Diệp Tiêu toàn tâm toàn ý nghỉ ngơi đi, khẳng định bản thân một lòng với Lâm Đàm Đàm, vẫn là chờ ổn định trước, chờ bọn họ rời khỏi nơi này rồi lại tính toán tiếp.
Vì thế liền nói: “Là tôi hiểu lầm, tôi nhìn lầm rồi, hết thảy đều không có quan hệ với Lâm Đàm Đàm, là do mệnh cậu tốt, có thể sáng lập một phen cơ nghiệp cũng là chuyện bình thường.”
Diệp Tiêu hơi hơi nhướng mày, ánh mắt của người này lại không phải nói như vậy, anh có thể cảm giác được đối phương tựa hồ nhìn thấy anh giãy dụa kịch liệt một phen nên mới nói ra lời trái lương tâm như vậy, trong mắt đối phương có cảnh giác, thận trọng, thậm chí là chợt lóe lên sát ý, anh đều không bỏ lỡ.
Diệp Tiêu rất nhạy bén với ác ý địch ý của người khác, Lục Tín muốn nói láo ở trước mặt anh thì còn quá non, anh bước lên một bước: “Rốt cuộc cậu muốn làm cái gì?”
Lục Tín nói: “Tôi không có muốn làm cái gì, là tôi hiểu lầm.”
Diệp Tiêu cẩn thận đánh giá hắn ta, ngồi dậy tới, trong tay không biết từ khi nào có nhiều hơn một khẩu súng, duỗi cánh tay cạch một tiếng nhắm ngay trán hắn ta, giọng nói lạnh nhạt nói: “Chạy từ Tân thị tới đây, cũng không phải chỉ muốn nói vài câu không xuôi tai đi? Cậu vốn muốn đối phó chúng tôi như thế nào, hay nói đúng hơn là đối phó với Đàm Đàm như thế nào? Cậu, có còn đồng lõa nào khác không?”
Thân thể Lục Tín cứng đờ: “Không có, tôi không có muốn đối phó ai, tôi cũng không có đồng lõa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT