Chung Hùng nghe nói qua, con mèo này hôm bị bắt, bên ngoài còn tập hợp được một đám động vật biến dị, có thể hiểu là được nó điều khiến đến, lúc sau Lâm Đàm Đàm mang theo nó ra ngoài hai lần, xác nhận là năng lực không hề tầm thường, thế nhưng cũng không phải mèo của mình nên không thể hiểu rõ nó một cách cẩn thận được, chỉ biết được sơ lược là triệu tập được động vật biến dị sau đó cùng chiến đấu.
Lâm Đàm Đàm lại ngẫm nghĩ: “À còn nữa, tuy rằng con mèo này năng lực rất mạnh nhưng lá gan của nó lại vô cùng nhỏ, tâm lý cũng yếu đuối, nhất định phải bảo vệ nó thật tốt.” Nói đến đây chợt nhớ đến hình ảnh mèo vằn ngày nào cũng bị đám chuột đè ra đánh, cảm thấy bản thân không có mặt mũi nào nói mấy lời này, liền ngại ngùng không thôi mà họ khan một tiếng.
Chung Hùng cẩn thận bế con mèo lên, xoa xoa lớp lông dày mà mềm mại của mèo vằn, cười nói: “Chúng tôi sẽ chăm sóc nó thật tốt.”
Mèo bị ôm đi, cách một đoạn xa xa còn ngoảnh đầu lại nhìn về phía Lâm Đàm Đàm, cuối cùng mới ủ rũ cúi đầu, bàn chân bám chặt vào khuỷu tay Chung Hùng. Lâm Đàm Đàm thở dài, tâm trạng có chút buồn bã, lại nhìn về phía xa xa, nhìn theo mèo vằn vừa bị ôm đi, sau khi quay về tiểu viện liền có phần buồn bã, chán nản không vui nói với đám chuột: “Con mèo kia lúc ở đây bọn mày hùa vào bắt nạt nó, bây giờ nó bị ôm đi rồi, vui chứ?”
Nhóm chuột biến dị: “Chi chi chi!”
“Được rồi, bọn mày có thể đến thăm nó thường xuyên mà, nếu muốn còn có thể đem quà đến cho nó nữa.”
Nhóm chuột biến dị: Đồng loạt sôi nổi nhìn về phía ao thả cá.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT