“Vậy lời đồn đãi kia xử lý như thế nào?” Bạch Trừng hỏi.
“Gần đây để mọi người điệu thấp một chút, tôi lại nói với Lữ Kiếm Bình một tiếng.” Diệp Tiêu nhàn nhạt nói.
“Cũng chỉ có thể như vậy.” Bạch Trừng nói, “Khu lương thực mới sắp trưởng thành hoàn toàn, đưa một số cho Lữ Kiếm Bình đi.”
Diệp Tiêu tự hỏi một lát gật đầu: “Có thể.”
Cũng chính là hôm nay, căn cứ Ninh thị truyền ra một loại cách nói khác, khi Diệp Tiêu đối mặt với đàn muỗi mới ra tay, bởi vậy dân cư trong căn cứ mới được cứu trợ, so với Lữ Kiếm Bình chỉ có khả năng bảo vệ những người có quyền có thế thì Diệp Tiêu càng có tư cách làm lãnh đạo của toàn căn cứ hơn.
Đồng thời lại có người đem hiệu suất của đại đội Chính Dương đối phó với thi triều nhưng lại có tỷ suất thương vong cực thấp ra, trong thời gian ngắn ngủi chưa đến nửa năm, khu ba đại đội Chính Dương liền được xây dựng ra hình ra dáng, đoàn đội của Lữ Kiếm Bình từ khi lãnh đạo tới nay, căn cứ chẳng có bao nhiêu thay đổi. Còn có Lâm Đàm Đàm của đại đội Chính Dương từ khi bắt đầu đã trị liệu miễn phí cho người ở khu lều trại mà đội của Lữ Kiếm Bình lại thờ ơ với sống chết của bọn họ.
Tổng kết lại chỉ có một ý đơn giản, Diệp Tiêu mạnh hơn Lữ Kiếm Bình, đại đội Chính Dương mạnh hơn đoàn đội của Lữ Kiếm Bình, hơn nữa càng có tình người, càng nhân nghĩa hơn bọn họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT