Lâm Đàm Đàm đi qua: “Sao vừa nhìn thấy tôi đã mất hứng như vậy rồi, hôm nay các cậu thu hoạch không tồi, một xe lớn toàn là thỏ đây này.”
Vi Kiệt lau mặt, cười gượng: “Lâm tiểu thư, chào buổi chiều.”
“Ừm, chào buổi chiều.” Lâm Đàm Đàm cười tủm tỉm mà xua xua tay, “Các cậu cứ bận tiếp đi, đừng quan tâm tôi, cứ từ từ thôi.”
Từ từ cái rắm, chết sớm siêu sinh sớm, Vi Kiệt đưa tay vào túi tìm tìm, móc ra một cuốn vở tự chế từ giấy chất lượng thấp, “Ngày hôm qua tôi đến khu ba phỏng vấn, hiên tại đã có kết quả rồi sao?”
Khu ba chính là khu lều trại lúc trước, hiện tại đã bị cải tạo lại, sở dĩ kêu như vậy là vì tiện phân biệt với đại viện khu một và khu hai gieo trồng nuôi dưỡng.
Lâm Đàm Đàm cười cười, nói tốt, quay đầu tìm cái rễ cây ngồi xuống, ánh nắng có chút độc nhưng phía trên có bóng cây che mát, tương đối mát mẻ. Vi Kiệt nhìn trái nhìn phải thấy những người khác cách xa liền khô khốc nói: “Diệp đội trưởng rất tốt, sắp xếp cho tôi việc phát cơm, nếu không tôi cũng không biết mình có thể làm gì.”
“Diệp đội trưởng nói, phòng ở mới sẽ chia cho chúng tôi, nhà cũ của chúng tôi sẽ được thuê theo giá một cân lương thực một mét vuông, hiện tại cũng dùng giá đó cho chúng tôi thuê nhà ở, tuy rằng nhà nhỏ nhưng ít ra không cần phải ở trong lều vải lộn xộn. Thật tốt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play