Ông ta nói: “Bên này cách đại viện của các cậu có chút xa, tôi cũng không tiện phái người tới canh gác, nếu không có vẻ quá coi trọng, nếu không cẩn thận sẽ gây họa cho cậu, xây dựng xong, bắt đầu bận rộn hơn, xong rồi lại sắp xếp người ở gần cậu, yểm trợ cho nhà xưởng lại còn có thể làm trợ thủ.”
Diệp Tiêu hơi hơi nhướng mày: “Vậy người ở nơi này thì sao?”
“Cũng để cậu quản, sau này cậu rời cũng có thể mang người đi.”
Lữ Kiếm Bình khá hào phóng.
Diệp Tiêu có chút vô ngữ, xung quanh đây đều là người thường, không có năng lực, chỉ có thể kéo dài hơi tàn, trên thực tế nơi này chính là khu lều trại.
Anh biết Lữ Kiếm Bình đây là muốn để đại đội Chính Dương xây dựng miễn phí cho ông ta, thuận tiện quan tâm một chút, tốt nhất là có thể chia thức ăn cho bọn họ luôn thì càng tốt. Bất quá anh cũng không cự tuyệt, vừa lúc mượn việc này thăm dò trình độ của tổ kiến trúc, tương lai xây dựng căn cứ nhất định cần phải dùng tới rất nhiều người, hiện tại coi như để bọn họ luyện tập đi.
Còn người ở khu lều trại, chưa chắc đã vô dụng, cũng có thể đưa cho tổ quản lý tổ huấn luyện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play