Lâm Đàm Đàm vừa nghe liền biết chuyện phát sinh không nhỏ, bằng không anh cũng sẽ không nói muốn chạy trở về ngay lập tức, đoàn người thành thạo tăng tốc độ dùng bữa, thừa dịp buổi trưa xác sống hành động yếu nhất quay trở về căn cứ, sau khi trở về nhìn đến vị trí Thần Cơ đậu lại trống không, Lâm Đàm Đàm mới biết thế mà lạ xảy ra chuyện lớn như vậy.
Bạch Trừng xoa thái dương, thực ảo não nói: “Tôi vừa đi đến chỗ thủ trưởng Lữ, không nghĩ tới trong thời gian ngắn như vậy…. Những tên lính đánh thuê kia lại có thể cứu Ngô Lâm ra, thừa dịp mọi người đều đi ăn cơm đánh hôn mê hai người trông coi Thần Cơ, cứ như vậy lái Thần Cơ rời đi, đều do tôi sơ sót.”
Diệp Tiêu trầm giọng nói: “Chủ yếu là do tôi sai, hai lần trước điều khiển Thần Cơ đều không chú ý tới, nói lái liền lái, nếu không mọi người nhìn thấy Thần Cơ bay trên trời cũng không mất cảnh giác như vậy.”
Anh cau mày: “Bất quá kỷ luật của đại đội cũng nên thu xếp lại một chút, nếu như vậy sẽ rất dễ để người có lòng xấu chui vào chỗ trống.:
Bạch Trừng cũng tán đồng, vì thế hai vị đại lão này liền bắt đầu thương lượng phải chỉnh sửa kỷ luật lại như thế nào.
Lâm Đàm Đàm ở bên cạnh nhìn toàn bộ quá trình, tổng cảm thấy có chỗ nào quái quái, Thần Cơ bay đi mất, phản ứng của bọn họ có phải quá bình tĩnh rồi không?
Tiếng động bên ngoài rất lớn, cũng bình thường, rất nhiều người đang cười nhạo cho dù đại đội Chính Dương cướp được Thần Cơ cũng giữ không được, còn bị người ta dễ dàng trộm đi mất, càng có nhiều người là ảo não, thấy đáng tiếc vì mất đi Thần Cơ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play