Mặt của Nguỵ Cảnh Hoa trở nên trắng bệch.
“Như Châu, muội, muội đã biết rồi sao?”
“Có phải là Hoắc Chiêu đã nói với muội? Hắn muốn châm ngòi…”
“Đừng tiếp tục bôi nhọ người khác! Ta không ngốc!” Nước mắt làm cho tầm mắt của ta trở nên mơ hồ, “Ngươi nói ngươi bị bỏ tù, nhưng trên người ngươi một vết thương cũng không có, nhà của ngươi sạch sẽ ngăn nắp, không giống như dáng vẻ của một căn nhà bị chịu tao ương, quá nhiều điểm đáng ngờ, ngươi cho rằng ta chưa từng hoài nghi hay sao?”
“Ta chỉ là không muốn nghĩ nhiều, không muốn tin là Cảnh Hoa ca ca của ta lại khinh thường ta, lừa dối ta, dùng ý nghĩ xấu để lừa gạt ta, sẽ nhẫn tâm xem ta chịu khổ.
“Ta muốn gả cho ngươi, ta nói cho bản thân mình là ta rất muốn gả cho ngươi. Nhưng ngươi đối xử với ta thế nào?”
“Ngươi ném hết những chai lọ dùng để ngâm trứng vịt muối, ngươi chê ta làm trứng vịt muối thì chẳng bằng ai, chê bàn tay ta thô ráp, chê ta không hiểu được lễ nghi ở kinh thành, chê búi tóc và cách trang điểm của ta quê mùa, ghét bỏ quần áo ta sẽ làm người khác cười đến rụng răng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT