Lưu Chu bị Đoạn Vân Lãng hỏi mà ngẩn người:
“Đông gia của chúng ta chẳng phải là biểu muội của công tử sao?”
Đoạn Vân Lãng không đáp, xoay người rời đi.
“Thật kỳ quái.” Lưu Chu lắc đầu, vẻ khó hiểu.
Bước chân Đoạn Vân Lãng như bồng bềnh, hắn đi giữa phố xá người qua kẻ lại.
Ánh nắng mùa thu không quá gay gắt, nhưng lại khiến mắt hắn đau nhói.
“Đoạn huynh?” Mạnh Phỉ tình cờ gặp bạn cũ, còn chưa kịp vui mừng đã nhận ra đôi mắt đỏ hoe của đối phương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT