Tôi không nói thêm gì nữa, Văn Hiểu Ni gọi một chiếc xe, sau đó chúng tôi đến thẳng công viên chủ đề. Trên xe, chúng tôi trò chuyện vài câu, cô ấy biết tôi hiện tại đang ở nhờ giúp người ta trông nhà, liền nhiệt tình mời tôi đến nhà mình ở, bảo là thêm người ở cùng để làm bạn với cô ấy. Vốn dĩ tôi cũng khá cảm động, nhưng dần dần cảm thấy có điều gì đó không ổn.
Trước hết cô ấy cứ thích nhìn tôi cười ngốc, chuyện đó thì thôi đi, tôi cũng không sợ bị nhìn. Nhưng rồi cô ấy cứ nắm chặt tay tôi mãi, chuyện đó thôi cũng cho qua, tôi cũng không ngại nắm tay. Điều khiến tôi không thể chịu nổi là cô ấy cứ tựa đầu vào ngực mình, dáng vẻ yểu điệu như chim nhỏ nép vào người khiến tôi cảm thấy rất khó chịu.
Khi xe đến nơi, tôi định trả tiền, Văn Hiểu Ni nhất quyết không cho, cứ nói là cô ấy có tiền. Cuối cùng, tài xế nhìn tôi rồi nói một câu, “cô cũng phải có tí phong độ chứ, sao lại để bạn gái mình trả tiền được.”
Lúc đó tôi thật sự choáng váng, nhìn tài xế, “tôi không phải con trai.”
“Tôi biết mà, nghe giọng là nhận ra ngay, có điều xã hội bây giờ thay đổi rồi, tôi chấp nhận được mối quan hệ yêu đương của mấy người các cô. Dù sao đi nữa, tiền này vẫn nên do cô trả, không thể để bạn gái cô trả được.”
Gương mặt và giọng điệu của tài xế khiến tôi rất muốn đấm ông ta một phát. Quan hệ gì chứ? Tôi đang định cãi lại, Văn Hiểu Ni bên cạnh đã lên tiếng: "Cô trả hay tôi trả cũng đều là tiền cả mà!" Sau đó đặt tiền lên bảng điều khiển, kéo tôi xuống xe.
“Kiều Long, cô vẫn còn giận à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play