Vừa bước vào cổng, tôi đã hơi ngạc nhiên. Còn nhớ chín năm trước khi đến đây, tôi đã thấy nhà của bố rất rộng rồi, mà bây giờ rõ ràng đã được xây lại. Từ căn nhà hai tầng ngày xưa đã biến thành một biệt thự nhỏ, sân vườn đặc biệt rộng rãi, bên trong còn đỗ hai chiếc xe con, một chiếc Jeep, một chiếc Mercedes. Chiếc Mercedes chắc là của dượng út lái đến, chiếc Jeep còn lại có lẽ là của dượng lớn.
Nghĩ vậy, tôi theo ông ngoại và dượng út vào trong. Toàn bộ tầng một đã trở thành phòng khách, rất rộng. Cô Tâm Vân đang ngồi đó ăn trái cây, vừa nhìn thấy tôi liền thốt lên, "ôi trời ơi, em rể à, đây là ai vậy?"
Bà ấy béo lên không ít, gương mặt tròn trịa không có chút nếp nhăn nào, trên cổ đeo sợi chuyền vàng to bằng ngón tay út vô cùng chói mắt. Dù là trang trí trong nhà hay cách ăn mặc của bà ấy, tất cả đều thể hiện cho tôi biết gia đình này sống rất sung túc.
"Các người là ai vậy, bẩn quá, ra ngoài!"
Cô Tâm Vân vừa dứt lời, dưới chân lại vang lên một giọng nói trẻ con. Tôi cúi xuống nhìn, âm thanh đó phát ra từ Lâm Gia Bảo. Nó đang nhìn tôi với vẻ mặt đầy tức giận.
"Tiểu Bảo! Đây là chị của con!" Bố tôi đứng bên cạnh quát lên. "Còn đây là ông ngoại, sao con không chào người lớn?"
"Ôi chao, Tiểu Bảo à, ông là ông ngoại của con, hai năm không gặp, con cao lên rồi này!" Ông ngoại nhìn Tiểu Bảo cười rạng rỡ, đưa tay định xoa đầu thằng bé, nhưng Tiểu Bảo lại né tránh với vẻ ghét bỏ, "ông bẩn, đừng chạm vào con."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT