"Chuyện gì cơ?" Tôi ngẩn người một lúc, nhìn nó, "mày nói từ từ đã."
Hai năm trước, vì một câu nói của bà ngoại tôi, chú Hứa Cương và dì Diễm Hồng đã không để Hứa Mỹ Kim gả cho người đàn ông kia. Sau này, có lẽ gia đình họ cũng đi tìm hiểu, hóa ra người nọ không phải chỉ đơn giản là chân không tốt, mà từ nhỏ đã bị bệnh bại liệt, đến mức tự lo cho cuộc sống của mình cũng là một vấn đề, vì vậy chuyện này coi như chấm dứt.
Sau khi Hứa Lâm Lâm đỗ đại học, trong nhà vẫn phải vay tiền cho nó đi học. Tôi nghe nói Hứa Lâm Lâm học rất giỏi, còn nhận được học bổng, cứ tưởng chuyện của Hứa Mỹ Kim coi như đã qua rồi, sao bây giờ lại bắt nó lấy chồng nữa rồi!
Hứa Mỹ Kim hít hít mũi, nhìn tôi, "là cháu trai của chị dâu cả của lão Tam què..."
Tôi cau mày, "cháu trai của chị dâu cả của lão què không phải ở thôn bên cạnh sao? Là con của tên em trai côn đồ của bà ấy đúng không?"
Hứa Mỹ Kim gật đầu, ừ một tiếng, "đúng vậy, gã tên là Trần Uy. Lần trước tao ra đồng đúng lúc gã đến nhà chị dâu lão Tam què chơi. Kết quả gã bảo là nhìn trúng tao, lúc đó còn giở trò sàm sỡ. Sau đó bị anh trai của lão Tam què mắng cho một trận. Ai ngờ hôm nay lại có bà mối đến nhà, nói gã nhất quyết phải cưới tao, còn bảo nếu tao không lấy thì gã sẽ đốt nhà tao."
"Hắn nghĩ hắn là ai chứ!" Tôi vừa nghe đã nổi giận, "đi! Tao đi với mày về nhà!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play