Dì Diễm Hồng sững sờ một chút, sau đó nhìn về phía tôi “để Kiều Long xem giúp sao?”
Bà ngoại gật đầu một cái, “đúng vậy, để Kiều Long xem. Con bé có thể tự mình hành nghề rồi, để nó xem giúp Lâm Lâm đi.”
Hứa Lâm Lâm nhìn tôi với vẻ nghi ngờ. Dù không nói gì, nhưng tôi biết nó không tin tưởng mình.
Tôi đứng dậy, bước thẳng đến trước mặt Hứa Lâm Lâm, hít sâu một hơi trấn tĩnh. Tôi vẫn còn nhìn thấy ánh sáng màu vàng trên đầu nó. Có lẽ bị tôi nhìn chằm chằm không được thoải mái, Hứa Lâm Lâm theo bản năng lùi lại một bước, “sao chị cứ nhìn tôi mãi thế.”
Sau đó, tôi thu lại ánh mắt rồi quay sang nhìn bà ngoại, “ngoại ơi, màu vàng là điềm đại cát. Con nghĩ lần này Hứa Lâm Lâm sẽ đỗ đại học thôi.”
Dù trong lòng tôi không hề mong nó đỗ chút nào, nhưng cũng ko có cách gì, việc nào ra việc đó, sự thật chính là sự thật. Người ta cũng đã nỗ lực học hành suốt thời gian qua, tư thù cá nhân tôi chỉ có thể tạm gác lại.
“Thật sao Kiều Long, con nói thật sao?” Dì Diễm Hồng vui mừng nhìn tôi, “mượn lời lành của con nhé! Nếu Lâm Lâm thực sự đỗ vào một trường đại học tốt, dì nhất định sẽ cảm ơn con thật hậu hĩnh. Lâm Lâm, mau cảm ơn Kiều Long đi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT