Tôi nhìn vào mắt Hứa Mỹ Kim đột nhiên không biết nên nói gì. Tôi nghĩ, nếu mình ở vào hoàn cảnh của nó bây giờ, nhất định cũng sẽ có mong muốn mau chóng trưởng thành. Có điều, trưởng thành nào phải việc bạn mong nó nhanh xảy đến là có thể nhanh được.
"Gái lớn, để tao kể cho mày nghe một chuyện vui nhé, tao có di động rồi!"
Gái lớn ngẩn ra nhìn tôi "Di động, sao mày có di động thế, bố tao nói di động đắt tiền lắm, nhà giàu mới có."
Tôi cười khì khì "có một anh trai tặng cho tao đấy. Phải rồi, tao còn phải gọi điện thoại cho anh ấy nữa, để bảo là tao không giận anh ấy nữa." Nói rồi, tôi móc điện thoại di động từ trong túi ra. Dưới ánh mắt kinh ngạc kèm ngưỡng mộ của Hứa Mỹ Kim, tôi bấm gọi cho Trác Cảnh, thế nhưng làm thế nào cũng không gọi được.
"Không gọi được..." Tôi mày mò cả buổi trời, sau đó bất lực nhìn Hứa Mỹ Kim thở dài, cảm giác mang cái này về cũng như không. Cho đến rất nhiều năm sau, tôi mới vỡ lẽ nguyên nhân tại sao di động đột nhiên không gọi được, hóa ra chính là vì thôn chúng tôi không có tín hiệu.
"Bị hư rồi à?" Hứa Mỹ Kim ghé đầu lại, vẻ mặt nghi ngờ nhìn điện thoại di động rồi hỏi.
Tôi lắc đầu "không biết nữa, lúc đầu còn gọi được mà, mày xem này vẫn chơi trò chơi được. Thôi cho mày mượn chơi Rắn tham ăn đấy, vui lắm, đừng để nó đụng vào chấm tròn này là được."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play