Đây ắt hẳn là đêm hỗn loạn nhất của nhà họ Lâm, tiếng khóc của người lớn hòa cùng tiếng khóc của con nít, cuối cùng đã gọi hết hàng xóm xung quanh kéo đến.
Có điều may mà có nhiều người, mọi người chia nhau thành hai nhóm. Một nhóm đưa cô Tâm Linh đi bệnh viện, nhóm còn lại ở nhà lo liệu tang sự cho bà nội. Bên nào nặng bên nào nhẹ, mọi người đã chẳng còn thời gian đâu để tranh cãi nữa, suy cho cùng, hậu quả đã sờ sờ ra đó.
Bà ngoại bảo tôi đi cùng với cô Tâm Linh, tốt nhất đợi khi đưa quan bà nội xong xuôi hãy trở về. Tôi chẳng có tình cảm gì với bà nội, mà tôi lại thích cô Tâm Linh, thế nên tôi không có ý kiến gì, nhanh chóng đi theo chú Trác và Trác Cảnh trực tiếp lên xe đến bệnh viện. Những người còn lại ở nhà bận rộn chuyện của bà nội.
Lúc đến được bệnh viện đã là nửa đêm. Cô Tâm Linh được đẩy thẳng vào cấp cứu làm phẫu thuật. Chú Trác nhìn Trác Cảnh "Kỳ Lân con coi chừng em nhé."
Nói rồi, chú ấy buồn rầu ngồi ở đó, không nói thêm câu gì nữa.
Tôi nghĩ chắc hẳn chú ấy rất đau lòng, em bé trong bụng cô Tâm Linh nhất định là con của chú ấy. Con của mình không còn nữa, sao có thể không đau lòng cho được. Chợt tôi giật mình, nhớ lại lời của bà ngoại, bà từng dặn cô Tâm Linh đứa con đầu lòng nhất định phải giữ được. Vậy bây giờ em bé mất rồi, phải làm sao đây.
"Này, khỉ đen."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT