Mặc dù không nhìn thấy, nhưng tôi có thể cảm nhận được bà ngoại đang nặn vết thương ở đầu ngón tay mình, mỗi lần bà ngoại đè vào vết thương, là mỗi lần bà khẽ nhẩm thầm trong miệng "một, hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy, tám, chín...."
"Đau quá ngoại ơi!" Tôi không chịu nổi nữa, cố vặn vẹo ngón tay khỏi tay bà ngoại, sau đó đút ngón tay vào miệng, thổi thổi mấy cái, cảm giác đau muốn chết.
Tôi cứ nghĩ bà ngoại sẽ kéo tay tôi lại, không ngờ lúc này lại nghe An Kỳ kêu lên "đau!"
Sau đó lại nghe bà ngoại tiếp tục đếm "một, hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy, tám, chín." Tiếp đó, bà ngoại thở hắt ra một hơi dài, gỡ tấm vải đang phủ trên đầu tôi và An Kỳ xuống, "được rồi."
Mới được nhìn lại ánh sáng, tôi cũng không nhận ra có gì khác trước, chẳng qua trên trán của Trác Cảnh có hai vết máu. Bà ngoại thấy tôi nhìn sang đó, vội trở tay lau sạch cho anh ấy. Động tác của An Kỳ giống hệt với tôi, cùng một vẻ mặt ấm ức ngậm đầu ngón tay của mình, có lẽ hai chúng tôi đều bị bà ngoại nặn máu từ đầu ngón tay. 
Bà ngoại nâng bát lên, đưa đến trước mặt hai chúng tôi "uống đi."
Tôi sững ra, nhìn vệt màu đỏ nhàn nhạt chưa tan hết trong bát nước, ngay lập tức tôi liền nhận ra "ngoại ơi, trong bát là máu phải không."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play