Tô Văn Sơn bị biến cố bất ngờ đánh cho không kịp trở tay, nhất thời không biết nên nói thế nào.
Tô Nhuyễn tỏ vẻ vừa mới hiểu ra, giả vờ không muốn làm ông ta khó xử, vội vàng giải thích với mọi người: “Chắc cháu nghe lầm.”
Cô nhìn về phía chủ nhiệm Vương kia: “Chú Vương, dì đỗ nói là có thể sẽ phải nộp hai ba ngàn tiền học phí và tiền sinh hoạt phí, bảo cha cháu nhờ cậy quan hệ là muốn cháu ở trọ trong trường thoải mái hơn một chút.”
Chủ nhiệm Vương đang định chế nhạo thêm, lại bị Lý Mai Hoa cắt ngang, bà ấy cười nói với mọi người: “Chắc là vậy rồi, đừng thấy vẻ ngoài của cục trưởng Tô văn nhã mà lầm tưởng, từ trước tới nay ông ấy làm việc luôn rất dứt khoát đó. Nói là sau này sẽ bồi thường tử tế cho Nhuyễn Nhuyễn, không ngờ lại hành động nhanh đến vậy.”
“Khi Điềm Điềm chuyển trường không phải ông ấy cũng vậy sao, tìm quan hệ khắp nơi, chỉ muốn con cái được sống dễ chịu hơn một chút.”
Tô Văn Sơn trưng ra dáng vẻ cảm ơn đã thấu hiểu, dùng sức gật đầu, sau đó còn hung hăng trừng mắt lườm Đỗ Hiểu Hồng ở cách đó không xa đang đi về phía bên này.
Nhìn thấy khuôn mặt đen xì như sắp nhỏ ra mực của Đỗ Hiểu Hồng, mọi người lập tức ngầm hiểu, hóa ra là mẹ kế gây khó dễ, với tính tình bá đạo độc ác của Đỗ Hiểu Hồng, chắc chắn bà ta không muốn để Tô Nhuyễn tới trường tốt học lại, còn Tô Văn Sơn có thuận nước đẩy thuyền hay không thì… Nhân giả kiến nhân, trí giả kiến trí.
Vân Chi
(Nhân giả kiến nhân, trí giả kiến trí: Ví von đối với cùng một vấn đề, người đứng ở góc độ khác nhau, lập trường khác nhau sẽ có cái nhìn khác nhau.)

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play