Tô Nhuyễn nhìn mí mắt Lộc Minh Sâm gục xuống, trong lòng thầm kêu không ổn. Cô nhanh chân bước đến chắn trước mặt anh, nói với hai đồng chí cảnh sát: “Hai vị đã tận mắt trông thấy rồi đấy, người này chính là cô ruột của anh ấy, mong hai vị điều tra kỹ càng, trả lại trong sạch cho anh ấy.”
Vốn dĩ thị phu đúng sai thế nào nhìn qua là hiểu, nếu nói ngay từ đầu mọi người còn nửa tin nửa ngờ trước lời Lộc Thải Hà nói, vậy thì lúc này nghe xong lời mắng chửi của bà ta, tất cả đều hiểu rõ, sợ là những chuyện trước đó đều là bà ta nói hươu nói vượn.
Hiển nhiên hai vị cảnh sát cũng không cảm thán không thôi, cô ruột đó, phải thù hận lớn thế nào mới mắng ra được những lời khó nghe như vậy?
Thấy thật sự sắp bị bắt đi, Lộc Thải Hà kinh hoảng thất thố: “Các anh không thể bắt tôi, tôi là thân nhân liệt sĩ! Anh Cả tôi là lãnh đạo xưởng thép, anh Ba tôi làm chính ủy thành phố!”
“Dám bắt tôi, tôi sẽ khiến các anh ăn không hết gói đem đi!”
Chậc chậc, đúng là trợ công giúp cô mà, Tô Nhuyễn lập tức nói: “Đúng vậy, bác Cả và chú Ba tôi, bao gồm cả công việc bà ta đang làm, đều vì cha của anh Minh Sâm hy sinh mới có được.”
Có người ngạc nhiên: “Một người liệt sĩ có thể đổi được nhiều công việc như vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play