Tô Nhuyễn nghiêng đầu, cảm nhận hương sữa nồng đậm trong khoang miệng, sung sướng nheo mắt lại: “Chỉ là, khả năng báo chiều của tỉnh Đông Lâm sẽ phải đổi sang trang báo lớn hơn nữa, tiêu đề cũng ghê người hơn “Cảnh sát nhân dân vi phạm pháp luật, vì sao lại lừa đảo quyên góp hai mươi vạn…”
“Đến lúc đó huyện Khai Vân chúng ta náo nhiệt rồi, khả năng mọi người sẽ phải vất vả ứng phó với phóng viên tới từ khắp nơi trên cả nước.”
Cô nhìn Võ Đại Minh cười: “Như vậy xem ra, hai mươi vạn này không phải tiền mua mạng tôi, mà là cục trưởng Võ ngài đó!”
“Hình như không chỉ vậy.” Cô ngẫm nghĩ, rồi nói tiếp: “Lần trước cục trưởng Võ ngài lên báo thị trấn Hoắc Tây, sau đó không lâu trực tiếp thăng chức lên làm cục trưởng cục công an. Lần này tiếng vang lớn như vậy, tòa soạn báo thủ đô cũng phái người tới phỏng vấn ngài, chỉ cần ngài thận trọng lời ăn tiếng nói tới tác phong làm việc một khoảng thời gian, nếu thao tác tốt, nói không chừng lại có thể thăng mấy cấp.”
Vân Chi
“Vậy số tiền này không chỉ có thể mua mạng, còn có thể mua chức tước nhỉ?” Nói tới đây, mặt cô tỏ vẻ tiếc nuối: “Tôi cảm thấy, hình như mình vay hơi ít.”
Mí mắt Võ Đại Minh co lại, Tô Nhuyễn thì giãn lưng ngồi dựa vào ghế, ung dung hỏi: “Cục trưởng Võ, ngài chắc chắn muốn tôi trả tiền chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT