Sáng sớm ngày hôm sau, Tô Vĩnh Quốc đưa Tô Hòa tới công xã.
Sau khi Tô Hòa hội hợp với nhóm chủ nhiệm La, ngồi xe khách vào huyện.
Hôm nay tuy không phải là ca của Cao Hồng nhưng nhân viên bán vé nhìn thấy nhóm người chủ nhiệm La cũng rất tích cực.
Tới huyện, mấy người đến xưởng máy móc.
Mấy người chủ nhiệm La có hơi thấp thỏm trong lòng. Tuy họ là lãnh đạo công xã nhưng chưa từng qua lại với xưởng lớn như xưởng máy móc, xưởng dệt.
Tới cổng xưởng máy móc, Tô Hòa lấy thẻ khách ra, bảo vệ bảo nhóm người chủ nhiệm La đăng ký rồi trực tiếp cho vào.
Ánh mắt của nhóm người chủ nhiệm La nhìn Tô Hòa có chút thay đổi.
Tiền Huệ Phương đã đợi sẵn trong phòng làm việc, sau khi hai bên gặp mặt, rất là nhiệt tình.
“Trước đây Tiểu Hòa giúp tôi rất nhiều, cho nên tôi mới chọn hợp tác với công xã Hòe Hoa các anh…”
Lời của Tiền Huệ Phương khiến địa vị của Tô Hòa tăng vọt một bậc lớn!
Sau khi ký hợp đồng ở xưởng máy móc xong, Tô Hòa lại dẫn họ tới xưởng dệt.
Chủ nhiệm Cao cũng rất nhiệt tình, sau khi ký hợp đồng, nói: “Ngày mai tôi bảo người chở vải vụn tới công xã các anh, đợi các anh gia công xong, tôi sẽ cử xe kéo đệm ngồi về.”
Tô Hòa lập tức lộ ra vẻ kính phục: “Vốn dĩ tôi còn lo lắng ngày mai là quốc tế lao động, phải ngày kia mới có thể chuyển hàng, xem ra là tôi đánh giá thấp sức làm của quý xưởng rồi! Nếu nước Hoa Hạ chúng ta đều giống như quý xưởng đây, chúng ta chắc chắn có thể sớm ngày thực hiện bốn hiện đại hóa…”
Chủ nhiệm Cao sắp bị tâng bốc bay lên mây rồi!
Nếu không phải vẫn còn chút tiết chế, miệng cũng sắp nhoẻn tới mang tai.
“Đâu có đâu có, đây đều là chuyện nên làm! Mọi người vẫn chưa ăn cơm trưa nhỉ? Đi, nếm thử tay nghề của đầu bếp xưởng dệt chúng tôi.”
Mấy người chủ nhiệm La nhìn nhau, hình như họ đã hiểu tại sao Tô Hòa có thể làm nên chuyện lớn rồi.
Quá biết…nịnh nọt!
Tô Hòa nhân lúc chủ nhiệm Cao đi gọi món, nói với chủ nhiệm La: “Chủ nhiệm La, đầu vải lẻ này cũng có đường lối, sáng ngày mai tôi tới tranh thủ chọn xe tốt một chút. Sau đó tôi theo xe hàng về, không đi xe khách với mọi người nữa.”
Chủ nhiệm La hơi không đồng ý, nhưng họ thật sự không làm được chuyện này, chỉ đành nói: “Vậy thì vất vả cho cô rồi!”
Tô Hòa cười: “Đều là vì công xã Hòe Hoa chúng ta, vất vả một chút cũng không sao!”
Chủ nhiệm La cảm khái trong lòng, Tô Hòa thật sự là một đồng chí tốt!
Lúc ăn cơm, Tô Hòa và chủ nhiệm Cao xác nhận thời gian chở hàng, sau đó nói: “Chủ nhiệm Cao, ngày mai tôi đi cùng xe hàng, có chuyện gì cũng có thể trao đổi kịp thời.”
Chủ nhiệm Cao cảm thấy làm vậy cũng không có gì nên đồng ý.
Ra khỏi xưởng dệt, chủ nhiệm La nói: “Tiểu Tô, mấy người chúng tôi ở nhà nghỉ, cô về nhà chú hai cô hay là chúng tôi thuê cho cô một phòng?”
“Tôi về nhà chú hai tôi, nhưng không vội. Chủ nhiệm La, tôi cảm thấy nếu mấy vị đã tới huyện rồi, chi bằng tới cửa hàng thực phẩm bàn chuyện rau dại khô. Nếu họ đồng ý thu mua một ít, cũng có thể gia tăng thu nhập của xã viên.”
Mấy người chủ nhiệm La ngẩn ra: “Như, như vậy được không?”
Tô Hòa vô cùng tự tin: “Hai hôm trước khi tôi tới cửa hàng thực phẩm mua rau, thấy bên trong chỉ có rau cải trắng, củ cải và khoai tây, hơn nữa số lượng cũng không nhiều, nhân lúc rau củ vẫn chưa tới vụ, chúng ta có thể kiếm chút đỉnh! Đặc biệt là trong tay chúng ta còn có hợp đồng của xưởng máy móc, họ chắc chắn sẽ đồng ý! Hơn nữa, đây không phải là mua bán một lần. Nếu hợp tác suôn sẻ, mùa đông tới, chúng ta có thể bán cà khô, bầu sợi, đậu que khô, nấm mật ong cho họ…”
Mấy người chủ nhiệm La nghe đến sục sôi khí huyết, chủ nhiệm La nắm lấy tay của Tô Hòa.
“Tiểu Tô, nếu có thể bàn được chuyện này, tôi ghi cho cô công lớn!”
Tô Hòa thẹn thùng cười: “Công hay không công gì đâu, đều là vì nhân dân phục vụ!”
Chủ nhiệm La thầm nghĩ, không thể để đồng chí tốt như Tô Hòa chịu thiệt, phải tìm cơ hội bù đắp một chút.
Mấy người khác cũng có suy nghĩ tương tự, Tô Hòa thật sự là tấm gương của người trẻ!