Im lặng một lúc, Liễu Thất lại nghĩ tới một vấn đề quan trọng khác: “Vậy chúng ta… vẫn có thể ở lại Thượng Kinh thêm ba năm nữa không?”
Sầm Nghiên đáp: “Cho nên bổn vương mới bảo ngươi sửa sang lại một ít sản nghiệp ở đất phong, đứng tên em ấy.”
“Trang thiếu gia chịu theo chúng ta về đất phong sao?”
Liễu Thất vẫn còn lo lắng điểm này. Người kinh thành xưa nay đều có lòng tự cao, Thượng Kinh lại phồn hoa náo nhiệt, nếu phải đến vùng đất phong xa xôi, e rằng rất nhiều quý nhân sẽ không tình nguyện. Ví dụ như…
Gương mặt Sầm Nghiên giãn ra, nở nụ cười: “Chuyện đó thì không thành vấn đề.”
“Em ấy vốn cũng chẳng thích Thượng Kinh lắm.”
“À à, vậy thì tốt rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT