Trang Đông Khanh quả thực chưa thể lập tức tiêu hóa hết mớ suy nghĩ vừa rồi, có phần uể oải, bèn quay đầu đi vào nhà bếp.
Hôm nay người nấu chính là lão Chu. Ở đông sương nhiều ngày như vậy, cách Trang Đông Khanh gọi ông cũng thay đổi: từ “đầu bếp” thành “Chu đầu bếp”, rồi giờ đã thành “Chu thúc”.
Sự thay đổi trong cách xưng hô, phần nào nói lên quan hệ giữa hai người cũng dần thân thiết hơn.
“Tiểu thiếu gia, ngài sao lại tới đây? Trong bếp nhiều khói dầu lắm, lát nữa còn phải bắt đầu nấu, cẩn thận đừng bị hun.” Từ xa thấy cậu đến, lão Chu nhiệt tình ra đón.
Trang Đông Khanh dọn một cái ghế ngồi bên cạnh, lúc này rảnh rỗi không có việc gì, duỗi tay giúp Chu thúc nhặt rau.
Lão Chu cũng không dám để Trang Đông Khanh động tay, vừa trò chuyện vài câu, ông cho rằng chắc cậu uống thuốc khó chịu trong người, bèn xắn tay áo: “Vậy hay là ăn chút gì đó, át bớt mùi thuốc?”
Chưa đến hai tuần trà, trước mặt Trang Đông Khanh đã không còn rổ rau, mà là một chậu tôm sông nóng hổi, thơm lừng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT