Liễu Thất: “Chủ tử bọn họ đâu?”
Hộ vệ: “Chưa thấy trong hàng ngũ cấm quân, nghĩ rằng hẳn vẫn còn ở khu vực săn bắn sâu bên trong.”
Liễu Thất gật đầu. Có Hách Tam, Từ Tứ cùng với đội tinh binh của vương phủ ở đó, y cũng không quá lo lắng về sự an nguy của Sầm Nghiên và những người đi cùng. Nhưng để đảm bảo an toàn, y vẫn lệnh cho hộ vệ đứng gác bên ngoài. Một khi có tin tức mới nhất về Sầm Nghiên và đoàn người, phải lập tức quay về báo cáo.
Hộ vệ nhận lệnh rời đi.
Liễu Thất nhìn về phía Trang Đông Khanh, lại phát hiện cậu có vẻ như đang chìm vào suy nghĩ, vẻ mặt đầy đăm chiêu. Do dự một lát, Liễu Thất vẫn lên tiếng đề nghị: “Trang thiếu gia có muốn về trước hành cung không? Nếu thật sự có gấu, nơi này cũng không còn an toàn nữa. Nếu thần không đoán nhầm, cấm quân sẽ sớm hộ tống các quý nhân rời đi.”
Trang Đông Khanh quả thực đang có suy nghĩ khác, nghĩ đến mức có chút xuất thần: “Gấu con xuất hiện trong khu săn bắn, là gấu con cỡ nào? Gấu mẹ sẽ dạy con săn mồi, thường đến khi ba tuổi mới buông tay, lâu hơn một chút có thể đến bốn tuổi. Lúc ấy, nhìn qua cũng không khác gì một con gấu trưởng thành.”
“Làm sao lại có một con gấu con đơn độc?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play