Sầm Nghiên uống đến ngụm trà thứ ba, hai người ngồi gần nhau, Trang Đông Khanh ngước mắt nhìn sang, liền có thể thấy rõ nụ cười không giấu được sau chén trà, ba chữ "xem trò vui" dường như sắp khắc ngay lên trán Sầm Nghiên.
Vỗ nhẹ lên ngực, nuốt xuống miếng trà bánh, Trang Đông Khanh thầm nghĩ: Là phúc thì không phải họa, là họa tránh không khỏi.
Ho nhẹ một tiếng, cậu làm bộ nghiêm túc nói:
"Vương gia nói lời này cũng không sai, nếu như không phải cha ta và đại ca đều bị giam trong Hình Bộ, ta cũng chẳng đến mức phải lên vương phủ cầu xin giúp đỡ."
"Cầu xin giúp đỡ?"
"Đúng vậy, đại ca ta chủ động tố cáo, công lao này, đâu thể vô cớ mà có được?"
Lý Ương giật mình, không thể tin nổi, liếc nhìn Sầm Nghiên một cái, sau đó lại quay sang Trang Đông Khanh, kinh ngạc nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT