Trang Đông Khanh ngẩn người, hỏi: “Ngài không xử lý chính sự sao? Sao lại chạy ra đây?”
Sầm Nghiên hơi cúi đầu, lười biếng đáp: “Em đoán xem.”
“……”
Trang Đông Khanh: “Không đoán!”
Sầm Nghiên cười, ánh nắng sớm chiếu lên mặt hắn, nụ cười rạng rỡ khiến tim Trang Đông Khanh cũng nhảy lên một nhịp.
Sầm Nghiên cố nén cười: “Ta nhớ lúc mới vào phủ, em không phải như bây giờ.”
Khi ấy nhát gan như chim cút, mỗi lần thấy hắn đều vội vã hành lễ, cúi đầu không dám nhìn, dè dặt đến mức khiến người khác thấy thương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT