Tác giả: Diệp Ức Lạc
Số chương: 682 chương
Hài hước thiên phú tu luyện siêu cao công x lạnh lùng băng sơn mỹ nhân thụ (công thụ sủng lẫn nhau)
Giới thiệu
Diệp Phàm sinh ra ở Bích Vân Tông của đại lục Thương Huyền, gia gia là tông chủ, phụ thân là trưởng lão, ca ca là đệ tử tinh anh, bản thân là đời sau danh xứng với thực của tiên môn thế gia.
Lúc Diệp Phàm sinh ra, vừa vặn sao Tử Vi rơi xuống, trời sinh dị tượng, khắp tông môn chấn động, mọi người đều nghĩ rằng Diệp Phàm sẽ là một kỳ tài tu luyện.
Đáng tiếc, thời điểm Diệp Phàm năm tuổi thí nghiệm, lại trắc ra là không có linh căn (không thể tu luyện).
Không thể tu chân, cho dù hắn có thông minh, có tài hoa hơn nữa thì cũng vẫn là kẻ yếu.
Trong lúc đi tìm vị hôn thê để từ hôn, lại bị quấn vào tranh đấu của hai tu sĩ Trúc Cơ, kết quả trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết.
Tỉnh dậy không rõ vì sao hắn lại xuyên qua một người khác cùng tên cùng họ. Nhưng may mắn là hắn đã có thể bắt đầu tu luyện.
Trích đoạn nhỏ:
“Ta muốn cưới hắn!”
“Diệp thiếu, người ta là phú nhị đại, hồng tam đại, quý công tử nổi danh của kinh đô, hắn sẽ không gả cho ngươi.”
“Vì sao lại không? Ta anh tuấn tiêu sái, thông tuệ hơn người, nhìn xa trông rộng!”
“Diệp thiếu, Bạch tam thiếu không phải là người ngươi có thể mơ tưởng.”
Chú thích về cách xưng hô trong truyện.
Ở Quyển 1 là viết về thế giới hiện đại nên xưng hô sẽ dùng theo ngôn ngữ hiện đại, riêng Diệp Phàm là người xuyên từ thế giới tu chân tới nên mình vẫn để xưng hô theo hướng “ta-ngươi” với mọi người.
Riêng đối với thụ sẽ xưng là “ta-em” xuyên suốt đến cuối truyện. Còn với thụ Bạch Vân Hi khi chưa có tình cảm sẽ là “tôi-anh”, tới lúc có tình cảm với công sẽ đổi thành “em-anh” xưng hô này mình cũng sẽ để từ đầu tới cuối truyện luôn.
Bạn nào có ý kiến gì hay về cách xưng hô giữa các nhân vật thì có thể cmt để mình biết nhé ạ, nếu hợp lý mình sẽ điều chỉnh.