1.

Sau khi gia đình phá sản, tôi quyết tâm tiến vào giới giải trí kiếm tiền.

Nhưng do gương mặt quá xinh đẹp, rốt cuộc bị một tên đạo diễn dung tục để ý.

Vì không muốn bị dùng quy tắc ngầm, tôi đã ra tay đánh ông ta đến nhập viện.

Việc này chẳng những không thành, còn phải bồi thường mất một số tiền.

Vốn là gia đình nợ chồng nợ chất, giờ tai hoạ lại càng nối gót nhau mà đến.

Thấy em trai còn nhỏ, mẹ bệnh nặng, còn có bố tôi bị bọn đòi nợ đuổi đến nỗi nhiều lần muốn nhảy lầu, thế là tôi đã đưa ra một quyết định quan trọng.

Nếu con đường giải trí này không thể đi, thế thì tôi đây đành livestream kiếm tiền vậy.

Dù sao mặt mũi bố mẹ cho cũng có sẵn ở đó, tôi có thể ca hát hoặc nhảy múa, cũng không tệ lắm nhỉ.

Thật sự không được nữa thì tôi đi học lỏm của người khác thôi.

Bởi vì tôi cần kiếm được nhiều tiền nhất trong thời gian ngắn nhất.

Tối hôm qua những người đòi nợ kia lại gọi điện cho bố tôi, nói rằng nếu không trả tiền thì sẽ dùng tôi gán nợ.

Tôi không dám tưởng tượng ra lúc đó bọn họ sẽ làm gì với tôi.

Tôi đã không còn đường lui nữa rồi.

Nói được làm được, ngày hôm đó tôi học mấy điệu nhảy đơn giản ngay trên mạng.

Sau khi mặc vào chiếc váy gợi cảm bó sát, hít sâu mấy hơi, tôi nhập vào một dòng tiêu đề bắt mắt: [Em trai còn nhỏ, mẹ bệnh nặng, bố nhảy lầu, cô gái suy sụp bị ép livestream trả nợ.]

Bởi vì đây là lần đầu tiên livestream, thế nên tôi rất hồi hộp.

Rõ ràng điệu nhảy này vài giây trước vẫn nhảy rất thành thục nhưng lúc này tôi lại gần như quên hết sạch sành sanh.

Trong phòng livestream người xem không nhiều lắm, nhưng họ đều đang phàn nàn.

[Sao tôi cảm giác như đang xem một bà cụ nhảy thế?]

[Thật đáng tiếc cho dáng người và khuôn mặt này.]

[Cô bé ngoan, nghe lời đi, tiền này không kiếm nữa được không?]

[Nào nào, tôi đến đây để xem mukbang, chứ không phải đến xem cương thi nhảy đâu.]

Một lát sau tôi mới hiểu ra, đây là big data đã gợi ý nhầm tệp người xem đến cho tôi rồi.

Sau khi suy nghĩ một lát, tôi quyết định kéo kéo cổ áo liền thân xuống một chút.

Lúc này, số người xem trong phòng livestream có xu hướng bắt đầu tăng lên.

Nhưng không đợi mọi người kịp phản ứng.

Một giang cư mận có tên là ‘Tư Quân Không Thấy Quân’ đột nhiên tặng liên tiếp ba món quà trị giá mười vạn.

Kèm theo lời nhắn: [Livestream cho một mình tôi xem, muốn bao nhiêu quà, tôi tặng cho cô.]

Tôi đang lúng túng lắc mông không dám tin trợn tròn mắt.

Chẳng lẽ tôi gặp được đại ca trong truyền thuyết rồi sao?

Ra tay hào phóng thế này, tôi bất ngờ đến nỗi quên cả nói cảm ơn luôn.

Nhưng dù sao đây cũng là lần đầu làm chuyện này, tôi cũng không biết có nên đồng ý hay không.

Lỡ như người đối diện là một ông già tóc bạc trắng, răng rụng cả hàm, sau đó yêu cầu gặp mặt này nọ, tôi biết phải làm sao bây giờ?

Đang do dự, người đối diện lại tặng liên tiếp vài món quà.

Như là đoán ra tôi đang lo lắng do dự, anh còn nhắn lại: [Không có ý gì khác đâu, chỉ là thích điệu nhảy của cô thôi.]

Tôi nghi ngờ anh đang đi guốc trong bụng tôi, nhưng tôi không có bằng chứng.

Tôi nhắm mắt, cuối cùng vẫn đồng ý.

Còn hơn tên đạo diễn dung tục chỉ biết hứa suông kia, ít nhất người ta cũng người thật việc thật tặng cho tôi mấy chục vạn.

Tôi đặt mật khẩu cho phòng livestream, cái này chỉ có duy nhất ‘Tư Quân Không Có Quân’ mới có thể xem.

Đêm đó, anh online bao lâu, tôi bèn uốn éo bấy lâu.

Điệu nhảy lúc đầu còn mất tự nhiên về sau ngày càng thuần thục, làm tôi hoài nghi bản thân trời sinh là để làm nghề này luôn đấy.

May mắn thay, đối phương dường như thật sự chỉ muốn xem tôi nhảy.

Cả quá trình đều không đưa ra yêu cầu gì quá đáng.

Trước khi tắt livestream, chúng tôi chúc nhau ngủ ngon, còn để lại phương thức liên lạc cho nhau.

2.

Sau đó trong phòng livestream, tôi tỏ vẻ kiên định lắc mông, còn anh thì kiên trì tặng quà.

Có vẻ như đã đạt được sự ăn ý nào đó.

Tôi thích gọi anh là anh Tư, anh dường như cũng rất thích xưng hô này.

Anh sẽ không lên tiếng làm phiền tôi, cũng không yêu cầu gặp mặt tôi.

Ngày thường ngoại trừ tôi nhắn tin thăm hỏi, anh lịch sự trả lời lại thì chúng tôi chẳng còn liên hệ dư thừa nào cả.

Cứ như vậy suốt một năm, tôi không chỉ trả hết nợ cho gia đình, còn tiết kiệm được một số tiền gửi ngân hàng.

Cứ chi tiêu như thường, cũng đủ để tôi tiêu cả đời.

Tôi rất may mắn khi có thể gặp được anh, cũng bởi vì anh, mà tôi tin vào câu nói – trời không tuyệt đường người.

Đồng thời cảm thấy làm người không thể quá tham lam, vì thế tôi quyết định rửa tay gác kiếm.

Tôi gửi tin nhắn thông báo cho anh.

Bất ngờ là, lần này anh cũng không trả lời lại ngay giống như trước kia nữa.

Tôi tự nhủ trong lòng, chắc là anh đang bận rồi.

Thế là vứt điện thoại không quan tâm đến nữa.

Tối đó cô bạn thân rủ tôi ra ngoài ăn cơm.

Bởi vì đã từ bỏ sự nghiệp livestream, cuối cùng tôi cũng có nhiều thời gian thuộc về riêng mình.

Cơm nước xong xuôi cả hai đều nghịch điện thoại, đột nhiên cô bạn thân Kỳ Kỳ suy sụp hét lên: “Hạ Hướng Thần có bạn gái từ lúc nào vậy!”

Hạ Hướng Thần này tôi biết, lúc đi học lớn hơn chúng tôi hai tuổi, sau đó anh tiến vào giới giải trí, dựa vào khả năng diễn xuất như thần và vẻ ngoài ưu việt của mình, chỉ mấy năm sau anh đã trở thành ảnh đế nổi tiếng khắp cả nước, chạm tay vào là cũng có thể bỏng.

Tôi và Kỳ Kỳ đều là fan đời đầu của anh, lúc trước tôi nhất quyết muốn tiến vào giới giải trí ít nhiều gì cũng liên quan đến anh.

Thế nhưng đến tận bây giờ cũng chưa từng nghe anh đã có bạn gái nha?

Kỳ Kỳ bảo tôi xem hot search đi.

Tôi mở điện thoại, phát hiện vài cụm từ trong mục hot search đều liên quan đến Hạ Hướng Thần.

Tôi bấm vào Weibo của anh, thấy bài đăng mới nhất đã có hơn mười vạn bình luận.

Nội dung anh đăng là: [Cả nhà ơi, cô ấy không cần tiền của tôi nữa, thế có phải là hết yêu tôi rồi đúng không?]

Tấm ảnh kèm theo là biến động số dư trong khoảng thời gian mới đây.

Tôi còn chưa kịp nhìn kỹ, Kỳ Kỳ lại hét lên một tiếng.

“Đủ rồi đấy, Hạ Hướng Thần sao lại phải hèn mọn thế này chứ! Người phụ nữ kia rốt cuộc là ai, trong vòng một phút đồng hồ tao phải biết được toàn bộ thông tin của cô ta!”

Lúc này tôi mới nhận ra, Hạ Hướng Thần lại đăng thêm bài mới___

[Tôi biết rồi, khẳng định là cô ấy không muốn nợ tôi quá nhiều, nhưng tôi bằng lòng đem tiền kiếm được cho cô ấy mà.]

Dưới phần bình luận ngoại trừ đoán xem ‘cô ấy’ trong miệng Hạ Hướng Thần là ai, thì chính là đang mắng anh là cái đồ yêu đương mù quáng.

Còn có fans giống như Kỳ Kỳ, nước mắt nước mũi tèm lem khóc lóc kể lể bản thân thất tình rồi.

Tôi vất vả lắm mới an ủi được Kỳ Kỳ, sau đó bấm vào tấm ảnh Hạ Hướng Thần đăng thêm một lần nữa.

Không xem không biết, vừa xem đã bị doạ nhảy dựng lên.

Số tiền này, cùng số tiền anh Tư mới gửi cho tôi gần đây giống nhau như đúc thế nhỉ?

Thậm chí ngay cả thời gian cũng trùng hợp đến lạ.

Tôi tự hỏi liệu trên đời này còn có chuyện trùng hợp như vậy sao?

Mang theo nghi vấn đầy mình, tôi lại mở giao diện tin nhắn giữa mình và anh Tư ra.

Bên kia vẫn không phản hồi lại như cũ.

3.

Đêm đó, Kỳ Kỳ uống đến nỗi say mèm, ngủ đến chẳng biết trời chăng mây gió gì.

Tôi tuổi già sức yếu cố gắng lắm mới vác được cậu ấy về.

Vừa về đến nhà, tôi mở điện thoại lên thì đã thấy nữ minh tinh đang nổi hiện nay từng có scandal với Hạ Hướng Thần vừa úp úp mở mở đáp lại hot search.

Cô ta đăng một lịch sử chuyển khoản tương tự lên Weibo, kèm theo nội dung:

[Cảm ơn đã gặp, số tiền này em sẽ giúp anh bảo quản thật tốt.]

Phần bình luận tràn ngập những lời chúc phúc.

[Oaaa, CP tôi đẩy thuyền thành thật rồi kìa!!]

[Yêu quá, hai người nhất định phải hạnh phúc đấy!]

[Còn chưa kết hôn đã nộp tiền lương, không hổ là thần tượng của tôi.]

[Yêu đương mù quáng quả nhiên là hồi môn tốt nhất của đàn ông!]

Trong lòng không hiểu sao cảm thấy hơi mất mát.

Xem ra tôi nghĩ nhiều quá rồi.

Đêm hôm nằm trên giường trằn trọc không ngủ được.

Lúc này điện thoại đột nhiên vang lên âm báo tin nhắn.

Mở ra đã thấy, là ‘Tư Quân Không Có Quân’ trả lời tôi.

Nhưng chỉ có duy nhất một chữ: [Ừm.]

Tôi nhìn chằm chằm cả buổi, khi chuẩn bị thoát khỏi giao diện, lại có một tin nhắn hiện ra.

[Phim mới của bạn tôi vừa hay thiếu một nữ diễn viên, tôi cảm thấy cô rất hợp với vai diễn đó, cô có muốn thử chút không?]

Nói thật, đối với vai diễn anh nhắc đến tôi không có hứng thú cho lắm.

Nhưng mà, tôi lại rất hứng thú với diện mạo của anh ngoài đời thực.

Người đã lặng lẽ giúp đỡ tôi trong suốt một năm qua rốt cuộc trông như thế nào nhỉ? Tôi tò mò muốn c h ế t mất.

Cho nên tôi đồng ý luôn.

Nếu lại gặp phải một đạo diễn háo sắc khác, tôi sẽ đánh lão ta nhập viện.

Mười năm tôi luyện tán thủ cũng không phải là luyện không đâu.

Nhưng lại không nghĩ tới, tôi thế mà lại không cần thử vai.

Đạo diễn trực tiếp liên hệ tôi tiến vào đoàn luôn.

Mãi sau khi đến phim trường tôi mới biết, hóa ra vai diễn tôi nhận lại là vai nữ chính, đã thế còn được đóng với ảnh đế Hạ Hướng Thần, thần tượng một đời nữa chứ!!!

Trước đây khi ký hợp đồng tôi cũng không có đọc kỹ, thậm chí còn cảm thán một câu rằng, thù lao diễn viên nhận cao thật đấy, chẳng trách ai cũng nhao nhao chen nhau tiến vào giới giải trí.

Thế là cả buổi sáng, đầu óc của tôi đều như đang trên mây, có cảm giác lâng lâng lạ kì.

Nhất là lúc tiếp xúc với Hạ Hướng Thần.

Anh còn dịu dàng hơn so với trong tưởng tượng của tôi, nếu tôi có chỗ không hiểu, anh sẽ kiên nhẫn giải thích cho tôi.

Trong phim tôi vào vai một thiên kim nghèo túng, sau khi không có nhà để về, gặp được Hạ Hướng Thần, người từng bị tôi vứt bỏ giờ đã công thành danh toại, nhưng lại vẫn nhớ mãi không quên tôi.

Trong lòng anh rất mâu thuẫn.

Anh muốn trả thù tôi, nhưng tôi đã hai bàn tay trắng, không còn gì nữa cả.

Anh muốn giúp tôi, nhưng lại không tìm được lý do.

Nhất là trong nhà đã sắp xếp đối tượng liên hôn cho anh -- nữ phụ do Đỗ Tiêm Tiêm thủ vai.

Cô ta nhận ra tâm tư của Hạ Hướng Thần đối với tôi, hết lần này đến lần khác cố gắng hãm hại tôi, cuối cùng lại đẩy Hạ Hướng Thần ra càng xa.

Mà tôi đã trải qua vô số chuyện, chẳng màng gì đến yêu đương nữa.

Cuối cốt truyện, tôi không chọn ở bên Hạ Hướng Thần, mà ra nước ngoài làm việc, từ đó trở đi không quay về nữa.

Một số từng trải của nữ chính quả thật rất giống với tôi.

Chẳng trách anh Tư lại nói tôi hợp với vai diễn này.

Nhưng áp lực của tôi vẫn rất lớn, dù sao trước đó, tôi tuy là từng học qua diễn xuất, nhưng vẫn là lần đầu tiên tôi diễn nghiêm túc thế này.

Tôi sợ mình sẽ kéo chân cả đoàn phim, nên lại không nhịn nổi mà lo lắng không yên.

Hạ Hướng Thần thấy vậy, anh tiến tới an ủi tôi: “nào, thả lòng nhé, đừng tạo cho bản thân áp lực quá lớn, anh tin em có thể làm được mà.”

4.

Trong buổi sáng thử vai, Đỗ Tiêm Tiêm cũng không đến.

Tới gần giờ cơm, cô ta mới cầm theo một hộp giữ nhiệt đi đến trước mặt Hạ Hướng Thần.

“Hướng Thần, chắc là anh đói rồi nhỉ, em làm món sườn xào chua ngọt anh thích nhất rồi này.”

Cô nói xong liền lôi kéo Hạ Hướng Thần.

Nhưng lúc này anh lại tránh né để không bị cô ta chạm vào người.

“Xin lỗi, gần đây huyết áp hơi cao, chắc là tôi không ăn được món đó đâu.”

Đỗ Tiêm Tiêm sửng sốt, tầm mắt không biết là vô tình hay cố ý liếc nhìn qua tôi, trên mặt xẹt qua một tia oán hận không cam lòng.

‘Không sao, em còn mang rau nữa nè.”

“Nhưng hiện tại tôi cũng không đói, cảm ơn.”

Cự tuyệt rõ ràng như vậy, Đỗ Tiêm Tiêm cũng đành thôi.

Tôi đột nhiên hơi hơi hiểu ra tại sao Đỗ Tiêm Tiêm lại là nữ minh tinh duy nhất có scandal tình cảm với Hạ Hướng Thần rồi.

Ngày đó sau khi cô ta đăng bài, Hạ Hướng Thần vẫn không đáp lại gì.

Thoạt nhìn, thật sự rất giống cô ta đang đơn phương ké fame vậy.

Còn về phần Hạ Hướng Thần cũng không bởi vì hai scandal kia mà ảnh hưởng đến độ nổi tiếng của anh.

Dù sao cũng là người dựa vào tác phẩm mà nổi tiếng, sau khi bình tĩnh lại, rất nhiều fan đều công khai tỏ vẻ đã thông suốt.

[Anh ấy cũng sắp ba mươi rồi, chẳng lẽ còn không cho người ta yêu đương hả? Chúng ta không phải nên quý mến những người được anh trai để ý sao?]

[Đúng vậy, nếu không yêu đương, tôi sợ anh ấy sẽ comeout mất.]

[Người khác thì tôi mặc kệ, nhưng tôi ủng hộ anh tôi yêu đương.]

[+1, chỉ cần là anh tôi thích, bất kể chị dâu là ai, là nam hay nữ, tôi đều sẽ chúc phúc.]

[……]

Sau khi Đỗ Tiêm Tiêm rời đi, Hạ Hướng Thần đột nhiên quay lại hỏi:

“Tô Ý, anh có thể mời em ăn cơm không?”

Tôi hơi mở to mắt, vẻ mặt ngờ vực:

"Nhưng không phải anh vừa nói là không đói sao?"

“Nếu là ăn với em, thì đương nhiên sẽ không giống.” Hạ Hướng Thần tỏ vẻ nghiêm túc.

Nhìn kỹ, trong mắt còn mang theo một chút dè dặt.

Chẳng lẽ anh sợ tôi sẽ từ chối sao?

Tôi thừa nhận mình rất nhút nhát, cũng không dám hỏi tiếp nữa.

Cắn môi gật gật đầu.

Trong lúc chờ đồ ăn lên, tôi vẫn không quên mở điện thoại ra liên hệ với anh Tư.

Nghĩ ngợi một lát, rồi tôi soạn một đoạn văn gửi đi:

[Thật sự rất cảm ơn anh đã giúp đỡ tôi, tôi không biết phải làm gì để báo đáp anh, nhưng chỉ cần anh cần, tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức.]

Tôi đoán anh Tư này không có ý định gặp mặt tôi, nhưng dù thế nào, anh cũng là ân nhân của Tô Ý tôi.

Tôi mới vừa ấn gửi đi, điện thoại Hạ Hướng Thần đặt trên bàn lại vang lên âm báo tin nhắn.

Hô hấp như chợt ngừng lại, tôi lập tức nhìn anh không chớp mắt, hỏi:

“Có người nhắn tin cho anh hả?”

Hạ Hướng Thần có vẻ bình tĩnh, mở ra nhìn thoáng qua, rồi thản nhiên nói: “Là quảng cáo thôi.”

“Ồ.” Tôi cúi đầu.

Để giảm bớt không khí xấu hổ, tôi lập tức chuyển sang đề tài khác, “Đồ ăn lên rồi, mau ăn thôi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play