Cố Cẩn Ngọc đang nằm trên chiếc ghế sofa hình SpongeBob, tay cầm bình sữa uống một cách vô thức.
Việt Thanh Sương đang gọi điện thoại di động, đầu bên kia là Cố Lăng đang gửi Cố Nguyện đi luyện thi.
Hai người nói chuyện về việc luyện thi của Cố Nguyện, Việt Thanh Sương nghe Cố Nguyện nói: “Ngọc Ngọc cũng ba tuổi, em muốn hỏi nó thích gì không?”
Việt Thanh Sương có chút bất đắc dĩ, cau mày nói: “Nó mới ba tuổi. Em chỉ muốn Ngọc Ngọc sống vui vẻ, không muốn gây áp lực cho nó khi còn nhỏ như vậy”.
Cố Lăng kiên nhẫn nói: “Em có thể hỏi, trước đó trưởng khoa nói rằng thằng bé thích vẽ. Bố anh có một người bạn rất thân trong lĩnh vực hội họa Trung Quốc cũng sống ở Bắc Kinh. Nếu Ngọc Ngọc thực sự thích thì anh có thể hỏi ông, ông có thể giúp chúng ta."
Việt Thanh Sương ngẫm nghĩ những lời Cố Lăng nói, cô biết Cố Lăng đang nói đến ai. Nếu Ngọc Ngọc thực sự thích vẽ thì nên nhờ người đó giúp đỡ tạo nền tảng cho đứa trẻ. Nhưng…
Việt Thanh Sương nói: “Để em hỏi Ngọc Ngọc trước đã”
Sau khi kết thúc cuộc gọi, Việt Thanh Sương cảm thấy cánh tay mình bị kéo nhẹ, cúi đầu xuống.
“Mẹ ơi, Ngọc Ngọc uống xong rồi.” Cố Cẩn Ngọc giơ cái chai rỗng lên.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT