"Được ạ!" Bổn Bổn được động viên, cảm thấy rất hài lòng, hì hục một lát đã ăn đến mức da bụng căng tròn, ăn xong còn lau miệng, lộ ra nụ cười hài lòng với Hoàng đế.
“Cha ơi, giữ phần còn lại cho Bổn Bổn ăn vào ngày mai nhé?”
Đứa trẻ được Phó Nhiêu nuôi dạy rất tốt, không lãng phí thức ăn.
Bùi Tấn nhìn khuôn mặt rất giống mình này, nhớ lại chuyện đã xảy ra với cô bé, hai mắt đau nhức, cười ra nước mắt: “Được rồi, từ nay về sau mỗi ngày cha sẽ chuẩn bị đồ ăn ngon cho con.”
Bổn Bổn hưng phấn ôm lấy mặt Bùi Tấn thơm “chụt” một cái.
Bùi Tấn sửng sốt, cười ngượng ngùng, không biết phải đáp lại cô bé thế nào.
Nhưng Bổn Bổn lại thoải mái ôm cổ chàng hỏi: "Cha ơi, cha đã đi đâu vậy? Người khác luôn nói đùa rằng Bổn Bổn là một đứa trẻ không có cha..." Trước khi Bùi Tấn kịp trả lời, cô bé đã mím môi nghẹn ngào nói: “Ai cũng có cha, Bổn Bổn không có cha…” Nói xong, nó òa khóc lớn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT