Nàng không có mặt mũi, cũng không trông cậy chàng sẽ tha thứ cho mình, trước mắt chàng phát hiện ra chân tướng, có thể không xử tử nàng đã là may mắn lắm rồi, nàng còn có thể hi vọng xa vời sao?
Nước mắt ồ ạt rơi xuống, Phó Nhiêu chỉ cảm thấy lòng đã trải qua nhiều thăng trầm, chỉ còn lại một chút bi thương.
Nàng rưng rưng, giọng run rẩy nói từng chữ: “Ta không phải vợ ai… Ta chưa gả chồng…”
Cụp mắt xuống, nước mắt như sợi châu bị đứt, làm thế nào cũng không ngăn được.
Bùi Tấn rung động, mọi sự tức giận lập tức biến mất không còn bóng dáng, chàng bình tĩnh nhìn nàng, lòng cực kỳ vui sướng: “Nàng không gả chồng?”
Phó Nhiêu cắn môi, nhắm mắt, gò má bị nhuộm màu đỏ ửng, hình như còn hơi giống màu đỏ máu, giọng nàng nhỏ như muỗi: “Sao ta lại gả cho người khác được…”
Bùi Tấn nghe câu này xong, tay đặt trên gối run rẩy nhẹ đến mức không nhìn thấy được, thần kinh căng thẳng chậm rãi hạ xuống, còn có một chút yếu ớt và xụi lơ theo đến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play