Phía đông bờ sông Thông Châu, dưới một sườn dốc cao có mấy căn lều trại cực lớn, trong lều chật kín người, những tiếng kêu đau đớn vang lên, y quan và dược quan đi qua đi lại tuy là vội vàng nhưng vẫn ngay ngắn có trật tự.
Đầu giờ trưa ở dưới viên môn cách đó không xa, một thiếu niên thanh tú ước chừng mười bảy mười tám tuổi dẫn một chiếc xe la dừng ở cửa, nàng lưng đeo một túi thuốc, mặc một thân áo vải đã cũ, giơ tay lau đi mồ hôi trên trán, đi tới trước bàn làm việc của bộ phận y tế, chỉ vào xe la đậu cách đó không xa nói:
“Đại nhân, ta nghe nói nơi này xảy ra sự cố, thương vong khá nghiêm trọng, ta lo dược liệu không đủ nên gửi chút thuốc cầm m.á.u tới, kính xin ngài nhận lấy.”
Vị tiểu lại kia nghe vậy không kìm được vui mừng, vội vàng buông bút mực xuống, đánh giá người vừa tới. Người thiếu niên trước mặt ăn mặc cực kỳ giản dị, mặt mày thanh tú, sắc mặt vui vẻ.
“Trước mắt đúng là đang thiếu những thứ này, đây thực sự là một sự trợ giúp kịp thời. Nào, ngươi giúp ta dỡ dược liệu xuống rồi đăng ký vào danh sách, sau này ta sẽ tâu với triều đình ban thưởng cho ngươi.”
“Không cần làm vậy...” Phó Nhiêu từ chối cười cười, theo hắn nâng mấy rương dược liệu xuống rồi dặn dò bảo quản sử dụng như thế nào, tiểu lại nghe vậy liền biết nàng là người trong nghề, nghiêm túc đánh giá nàng một chút rồi cười híp mắt hỏi: “Nhìn tiểu công tử có vẻ khá thông thạo y thuật, hiện tại y viện chúng ta thiếu người, hay là tiểu công tử giúp chúng ta một chút?”
Phó Nhiêu quay đầu nhìn về phía lều trại đang mở rộng, trời tháng tư cực kỳ oi bức, đủ loại người bị thương nằm trên những chiếc giường bệnh được sắp xếp ngay ngắn, tiếng ai oán khắp nơi, dường như là làm không hết việc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT