Ngày tháng tư, trong không khí tràn ngập mùi vị ẩm ướt.
Từ trong bùn đất ở sân sau điện Phụng Thiên có không ít kiến đen chui ra, hẳn là trời sắp mưa.
Ngự thư phòng truyền đến tiếng ho khan kịch liệt.
Hoàng đế vịn vào sạp, đến khi ho ra một ngụm m.á.u mới ngừng lại, chàng mệt mỏi ngửa người, thân thể nặng nề chìm vào trong đệm, nhìn vào khoảng không trước mặt, không nhúc nhích.
Từ khi biết Phó Nhiêu qua đời, chàng không ăn không ngủ đã tròn hai ngày, hốc mắt lõm xuống, khóe mắt khô khốc hằn lên tơ máu, trông già đi mấy tuổi.
Lãnh Hoài An quỳ ở một bên, nước mắt lưng tròng, tay cầm khăn ướt không ngừng thấm ướt đôi môi khô nứt cho chàng, khuyên chàng uống chút nước, ăn chút cháo, nhưng Hoàng đế vẫn thờ ơ.
Cổ họng khô khốc không phát ra được dù là một chút âm thanh, đầu và các cơ đều nặng trĩu, chàng ngây ngốc giống như đã mất đi ý thức.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play