Ngu phi đứng dưới tán cây hoa quế chậm rãi ngoái đầu nhìn lại, cũng không tức giận, mà bình tĩnh trả lời nàng ta: “Quý tần muội muội không cần châm ngòi ly gián, vị trí Hoàng hậu cho tới bây giờ cũng không phải là thứ mà chúng ta có thể có, Hoàng hậu hiền đức, rất được lòng dân, bổn cung và nàng đã có quen biết, vốn là mang lòng biết ơn đối với nàng, trước mắt nàng có thể làm Hoàng hậu, là phúc khí của ta.”
“Bổn cung và muội muội tương giao nhiều năm, xin khuyên một câu chân thành, bệ hạ năm đó phế bỏ hậu cung đã nói hết sức rõ ràng, quý tần muội muội chớ giẫm vào vết xe đổ của Lý tần.”
“Muội ngẫm lại xem, nếu bây giờ đổi thành một quý nữ bất kỳ nào đó vào cung làm hậu, ta và muội còn có thể sống yên ổn sao?”
Sắc mặt Liễu quý tần khẽ biến đổi.
Ngu phi không còn để ý tới nàng ta, cùng nữ nhi bước nhanh hồi cung.
Đến khi vào nội điện, Nhị Công chúa đỡ nàng ấy ngồi xuống, si ngốc nhìn nàng ấy: “Mẹ, người thật sự cam tâm sao?”
Ngu phi sửng sốt, đối diện với đáy mắt không vui của nữ nhi, kinh ngạc trong chốc lát, túm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng, kéo kéo giáo huấn nói: “Hoàn Nhi, con cũng hồ đồ sao? Phụ hoàng con năm đó để cho ta hiệp lý hậu cung, là bởi vì hậu cung không người, chỉ có ta vị trí cao nhất, đối nhân xử thế không có trở ngại, phụ hoàng làm vậy, cũng không phải là thích ta, đừng nói phụ hoàng con, cho dù là bá quan, cũng chưa từng nghĩ tới muốn lập ta làm hậu, nếu không còn có thể kéo dài tới bây giờ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT