Không lâu sau, các thú nhân đến bộ lạc Khê Vân dạy cách xây giường đất đã trở về, trên người mỗi người đều có vết thương, vừa trở về liền đến chỗ Bành Vân xin thuốc chữa thương.
Bành Vân cầm cái còi trên cổ thổi năm lần, cô không thể gầm lên như thú nên cô dùng tiếng còi để truyền đạt tin tức.
Thậm chí cô còn mở một cuộc họp vì mục đích này, thông báo cho những người trong bộ lạc về ý nghĩa của những tiếng còi khác nhau, trong đó năm tiếng còi là tiếng dành riêng để gọi Nhị Cường - chủ yếu là vì mọi người đều quen với việc khi bị thương hoặc bị bệnh đều sẽ tìm đại vu. Mà Bành Vân không giỏi chữa bệnh nên tần suất gọi Nhị Cường sẽ cao hơn một chút, do đó cô dứt khoát tạo ra một tiếng còi dành riêng cho Nhị Cường.
Đây là đãi ngộ mà ngay cả Tố cũng không có!
Bành Vân còn nói với Nhị Cường việc này cho thấy cô coi trọng anh ta đến mức nào, khiến Nhị Cường vô cùng cảm động…
Sau khi thổi còi xong, Bành Vân đi vào phòng ngủ lấy đồ rồi xử lý vết thương cho những người bị thương nhẹ trước. Trong lúc băng bó cho họ cô còn không quên hỏi thăm xem sao họ lại bị thương.
Vẻ mặt của thú nhân giống đực có hơi ảo não: “Trên đường trở về chúng tôi gặp phải các thú nhân từ phương bắc chặn đường cướp bóc. Tất cả thức ăn chúng tôi chưa ăn hết đều bị lấy mất...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play