lục cảnh như biết trước điều này cũng không chẳng làm khó cô nói giúp cô một hai lời
-con cũng chưa muốn kết hôn muốn học hỏi thêm nhiều điều mới và cũng chẳng mong một cuộc hôn nhân ép buộc
thấy cả hai nói vậy hai gia đình cũng chẳng ép nữa nhưng khi nào hai đứa hối hận thi hôn ước này vẫn còn hiệu lực.
sau khi ra về tư uyển đã gọi lục cảnh lại:
-cảm ơn anh
-vì điều gì
-cảm ơn vì đã giúp tôi nói một tiếng
- ko có gì
-nhưng cũng thực sự xin lỗi anh vì tôi có bạn trai rồi chúng tôi rất yêu nhau.
-tôi biết , nhưng nếu cô hối hận tôi cũng vẫn luôn ở sau.
(nói xong anh lạnh lùng mà quay nguời bỏ đi mà trái tim như đang quặn thắt từ hồi.)
còn cô chỉ biết đứng đó mà chẳng hiểu anh nói gì nhưng rồi cũng không để tâm cho lắm sau đó cũng thông thả mà trở về nhà
khi về đến nhà cha cô đã nổi trận tam bành
-tư uyển con dám tự ý hủy hôn , gan quá rồi nhỉ
-con có biết đó là ai ko ,con muốn làm cho ta và mẹ con mất hết mặt mũi trước gia đình họ hứa sao đúng là không chấp nhận được
- cha à con không muốn kết hôn với họ với con cũng có bạn trai rồi mà
-bạn trai gì chứ chỉ là tên vô danh không có gì trong tay sao bằng con trai họ hứa kia được
-bọn con sẽ cùng nhau cố gắng từ con số không
-hum cố gắng từ nhỏ con được nuông chiều nên đâu hiểu được cuộc sống ngoài kia đâu mà nói
(lúc này cô chỉ biết quay sang cầu cứu anh trai chiết thành)
-nói với cha giúp em với
-ai làm người đấy chịu với cha nói cũng đâu có sai
(tuy mồm nói vậy nhưng anh vẫn nói giúp cô )
- cha à ta không thể cứ mãi ép con bé theo vậy được hãy cứ để nó tự bước đi trên chính con đường nó chọn,để con bé tự thông hiểu những gì cha đã nói.
-thôi thế ta cũng ko ép con bé nữa nhưng từ bây giờ khi ra đường con ko được nói mình là thiên kim họ giang nữa mà phải tự mình vươn trải cùng tên bạn trai nghèo kia. ta cho con 4 năm nếu 2 đứa thành công ta và mọi người sẽ chúc phúc nhưng nếu thất bại thì phải quay về kế thừa sản nghiệp cùng anh trai con phát triển tập đoàn và kết hôn với thiếu gia họ hứa.
(khuôn mặt tư uyển đã hiện lên vẻ vui sướng mà cảm ơn cha rồi chạy đi tìm kỳ phong)
-kỳ phong à em đã bàn xong với người nhà từ nay ta sẽ sát cánh bên nhau tự xây dựng sự nghiệp riêng.
- cảm ơn tư uyển chúng ta chắc chắn sẽ thành công thôi lúc đó anh sẽ cho em trở thành cô dâu xinh đẹp nhất khiến cả giang thành này phải ghen tị
( còn về phía lục cảnh anh đã theo sự sắp xếp của gia đình mà sang pháp du học, cũng từ đây mà phất lên xây dựng được cả đế chế riêng của bản thân ở trời tây.)
sau 3 năm bán mạng cho tư bản thì cuối cùng tư uyển và kỳ phong thì công ty của họ cũng đang rất phát triển nhiều nguồn đầu tư đồi dào
(tư uyển từ nhỏ đc cha dào tạo kĩ lưỡng nên có tố chất là điều đương nhiên còn kì phong tuy cũng có năng lực nhưng cty vẫn gần như tư uyển là người tạo nên thành công, một phần cũng do anh trai cô sợ em gái vất vả nên cũng bí mật giúp đỡ cô)
trong ba năm này tư uyển cũng đã hiểu những gì cha đã nói biết bao khổ cực biết bao cực nhọc
những lần tăng ca đến sáng , những lần tiếp diệu đối tác đến say mèm, nhiều lần phải vào bệnh viện giữa đêm vì mất sức..
cô đã hết mình vì cty vì tình yêu với kỳ phong
ấy vậy mà khi cty đã có thể đứng vững ,khi cô tưởng kỳ phong sắp cầu hôn mình thì:
trong buổi kỉ niệm 4 năm cty khi cô định cho anh biết thân phận thiên kim vì đã hoàn thành lời hứa với cha thì cũng trong buổi hôm đó anh ta đứng trước mặt biết bao người mà thẳng thừng chia tay cô
sau đó con giới thiệu vị hôn thê mới vân uyên linh đại tiểu thư mới nổi lúc đó
mọi chuyện diễn ra quá đột ngột cô như chết lặng giữa khán đài đang xì xào bàn tán
-kỳ phong đùa vậy ko vui đâu chúng ta đã bên nhau 8 năm rồi đúng ko
-( kỳ phong cười đầy khinh bỉ) tôi không đùa 8 năm thì sao linh linh đây là đại thiếu tư cao quý cô sánh được với cô đấy sao
-uyên linh phụ họa: chị xem lại chị đi tôi thân phận cao quý còn chị cũng chỉ như bà cô vừa già vừa xấu ko xứng với kỳ phong đâu chỉ có tôi gia đình tôi mới giúp anh ấy phát triển hơn thôi.
- tư uyển vẫn cố kìm nước mắt : kỳ phong anh mau giải thích chuyện này cho tôi, trong 4 năm qua tôi dốc hết sức vì cty này mà đổi lại như này s
ao. chẳng phải anh nói sẽ cho tôi trở thành cô dâu đẹp nhất giang thành sao mau trả lời đi
-giải thích gì chứ mọi chuyện là như vậy những lời nói đó chỉ có con ngốc như cô mới tin được thôi và từ ngày mai cô cũng chẳng cần đi làm nữa vì từ nay uyên linh sẽ thay thế vị trí của cô.
ko để mình thành trò cười tư uyển ko kìm được nước mắt mà chạy ra ngoài trời. trời cao như tiếc thương cho cô mà cũng đổ mưa rất to
cô chẳng biết mình đã chạy được bao lâu rồi ngồi phịch xuống đất mà òa khóc thật to
lúc này có một đôi giày da sáng bóng dừng lại trước mặt cô nhẹ nhàng nghiêng chiếc ô giúp cô che mưa.
ngẩng mặt lên :là anh hứa lục cảnh
-anh về rồi sao, về cười nhạo tôi sao
anh vẫn giữ vẻ lạnh lùng đó chỉ từ từ dùng một tay bế bổng cô lên nhẹ nhàng đặt vào xe mình
rồi đưa cô chiếc khăn để lau nước mưa cùng dòng nước mắt vẫn vương trên mặt cô
bầu không khí đang lặng thinh thì tư uyển cất tiếng trước
-anh về từ khi nào vậy sao biết tôi ở đây
-tôi mới về , những việc diễn ra trong bữa tiệc cũng thấy hết cả
-thấy hết rồi sao , tôi lực cười lắm đúng không anh quay lại để cười nhạo tôi đúng không tôi sai rồi ,vốn đã sai ngay từ đầu
-không, em không lực cười cũng không sai người là cậu ta không biết trân trọng em
( lục cảnh nói với chất giọng đầy dịu dàng)
-vụ cược của em và cha tôi cũng biết , vậy giờ chịu về liên hôn với tôi chưa
-được tôi đồng ý, những thứ tôi cho anh ta được thì tôi cũng lấy lại được
-tốt thế mới ra phong thái của đại tiểu thư chứ đúng không phu nhân hứa
(tư uyển chỉ mỉm cười nhẹ nhưng trong mắt biết bao chất chứa)
-lục cảnh à tôi không muốn về nhà ,tôi đến nhà anh được không
-không thành vấn đề đằng nào mai kia nó cũng là nhà của em