Cuối cùng tôi cũng ở trong căn phòng trên tầng ba. Điều bất ngờ là, dù là vườn hoa bên ngoài hay cách bài trí bên trong, đều giống hệt như trước khi tôi rời đi.
Cái lồng kia nhìn có vẻ đáng sợ, nhưng nằm vào cũng không tệ. Bên trong rất rộng, trải rất nhiều thảm lông mềm mại.
Ngay cả màu sắc cũng là màu vàng be mà tôi thích. Đoàn Kiều như mắc chứng thèm da thịt vậy, một bước cũng không muốn rời xa tôi.
Không phải ôm chặt lấy tôi, thì cũng là đan chặt mười ngón tay vào nhau không muốn buông ra. Tôi có thể hiểu được hành động của Đoàn Kiều, trong lòng cảm thấy rất khó chịu:
"Xin lỗi, em không cố ý rời đi lâu như vậy… 
“Không cần xin lỗi.”
Đoàn Kiều vùi đầu vào hõm vai tôi, ôm chặt đến mức tôi gần như không thở nổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play