Tôi thích thú ngắm nghía chiếc móc khóa hình con rùa. Đoàn Kiều gọi tôi ăn cơm mà tôi cũng không nghe thấy.
Anh đi đến, cầm nó lên xem xét: “Thẩm Vi tặng à?”
Tôi gật đầu: “Ừm, cô ấy tốt bụng thật, nếu tôi quen cô ấy sớm hơn thì tốt rồi.”
Đoàn Kiều cười một tiếng: “Chẳng phải tại cô lúc đó bỏ đi sao, nếu đợi thêm chút nữa thì đã có thể gặp Thẩm Vi rồi...”
Lời của anh đột ngột dừng lại, bầu không khí trở nên lạnh lẽo. Cả hai người đều biết "lúc đó" là chỉ chuyện gì.
Là chuyện Đoàn Kiều bị đánh đến đầu rơi máu chảy, còn tôi thì thấy chết không cứu. Một lúc lâu sau, Đoàn Kiều mới nhàn nhạt nói: “Bỏ xuống đi, qua ăn cơm.”
Từ khi gặp lại đến giờ, Đoàn Kiều đã lôi hết tất cả chuyện cũ của tôi ra để mỉa mai, ép hỏi tôi. Nhưng chỉ có chuyện này, anh dường như đã quên, chưa từng nhắc đến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT